thạch gạo chứ không xuất binh.
Nghe Mã Toán và Ngô Kỳ về báo, Trình Giảo Kim buồn bã than lớn:
- Nếu Lư Lăng vương không chịu hợp binh thì thanh thế của chúng ta
không đánh nổi bọn gian thần, mà cũng chẳng có danh nghĩa gì hết thì làm
sao mọi người tuân phục.
Trình Giảo Kim than xong ngồi chống tay suy nghĩ một hồi, chợt nhớ ra
trước kia Tiết Nhơn Quý bắt sống được vua nước Tây Dương ở Nhạn Môn
quan, không giết mà còn hậu đãi nên bây giờ đến đó mượn quân thì chắc
chắn được. Vì thế Trình Giảo Kim lập tức sai Tiết Cương đi ngay. Tiết
Cương tuân lệnh, cùng Mã Toán và Ngô Kỳ từ biệt các anh em rồi lên
đường, nhắm hướng Nhạn Môn quan thẳng tiến.
Viên tướng trấn giữ Nhạn Môn quan là Châu Khôi, trước kia là thuộc hạ
của Tiết Đinh San nên biết mặt Tiết Cương, lén mở cửa cho ba người đi
thong thả. Khi đến Tây Dương, Tiết Cương nghe nói nhà vua đã đến giáo
trường xem công chúa tỉ thí kén chọn phò mã thì cùng hai anh em đến đó
xem sao. Khi ấy vua nước Tây Dương là Trương Thiên Bảo đang ngồi trên
trướng còn Phi Châu công chúa cầm song kiếm giao đấu với các anh hùng
hào kiệt, rất lâu mà chưa có ai đánh bại được công chúa.
Ngô Kỳ và Mã Toán cũng ngứa ngáy nhảy ra giao đấu nhưng đều thất bại.
Tiết Cương không nghĩ đến việc lấy vợ nhưng thấy vậy tức giận chạy vào
cùng với Phi Châu công chúa giao chiến kịch liệt, không phân được thắng
bại. Về sau Tiết Cương phải dùng sức đánh bay song kiếm của công chúa
rồi mới thừa cơ bắt sống nổi. Trương Thiên Bảo thấy vậy cả mừng, truyền
nổi trống kết thúc tỉ võ, hỏi han mới biết đó là Thanh Thành Hổ Tiết Cương
đi mượn quân, lập tức phong làm phò mã, thành thân ngay đêm hôm ấy.
Ngày hôm sau, Tiết Cương nhắc lại việc mượn quân thì Trương Thiên Bảo
bằng lòng, sai Ngô Kỳ và Mã Toán về trước báo tin, còn Tiết Cương phò
mã thì ở lại kiểm điểm cho đủ số, sẽ về sau. Trình Giảo Kim nghe báo lại
thì cả mừng, lập tức cho người báo với Lư Lăng vương cho đúng lễ trước
khi phát pháo xuất binh.
Khi ấy Ngụy Húc ở Trường An có ý muốn dời gia quyến về Phòng Châu,
nên đến từ giã Từ Hiền. Ngụy Húc chợt thấy một đứa nhỏ chừng mười ba