Đường Hồ Lô đột nhiên dừng lại, con ngươi ngây ngốc rốt cục cũng
nhìn thẳng mặt nàng.
Đỗ Phi Phi vội vàng lui ra phía sau hai bước, khẩn trương bắt lấy đao
trong tay, bày ra thế trận sẵn sàng đón địch.
Đường Hồ Lô chậm rãi mở miệng nói: “Có thể mượn tay ngươi một
chút không?”
……
Loại chuyện mượn tay này sao hắn có thể nói ra tùy tiện như vậy?
Đỗ Phi Phi nắm tay giấu ở phía sau, ngửa đầu nói: “Chỉ cần không
phải cầm sử dụng…… Ta có thể suy nghĩ một chút.”