TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 45

“Ọe!” Đỗ Phi Phi gập thắt lưng, ngón trỏ liều mạng chọc vào cổ họng.

“Thật ra ngươi làm như vậy cũng tốt, có thể nôn ra cả cơm.”

Nàng không muốn nôn cơm, chỉ muốn nôn ra cọng rau xanh kia mà

thôi. Trong cố gắng Đỗ Phi Phi vẫn không quên ném cho hắn một cái nhìn
phẫn nộ.

“Ta nghe nói, Đường Môn bình thường rất thích hạ độc vào cơm.”

Diệp Thần chậm rì rì nói, “Bởi vì người bình thường kén ăn đến đâu cũng
chỉ bỏ thức ăn, chứ rất ít người bỏ cơm.”

“Nhưng ta đã dùng đũa bạc……” Nàng không thể tin trừng mắt nhìn

hắn.

“Nếu độc của Đường Môn có thể dùng bạc mà nhận ra, bạc của cả

nước đã sớm tăng giá vài lần.”

Đỗ Phi Phi nhìn khuôn mặt vân đạm phong khinh của hắn, run giọng

hỏi: “Vậy tại sao lúc trước ngươi không nhắc ta?”

“Bởi vì sư phụ ta từng nói, khimột người xin cơm củangươi, tuyệt đối

đừng cự tuyệt họ. Bởi vì dùng kiêu ngạo để đổi lấy thức ăn là nhu cầu cấp
thiết đến cỡ nào.” Hắn nói có chút tang thương.

Có điều Đỗ Phi Phi không nghe thấy, bởi vì nàng đang chạy như điên

về phía nhà xí.

Ban đêm.

Trong nhà xí tru lên từng đợtâm thanh không dứt.

Như nôn như khóc, lại dường như đủ cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.