TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 51

Đã sớm biết rằng, sớm biết rằng, sớm biết rằng Diệp Thần nhẫn tâm,

lãnh tâm, phôi tâm[xấu xa], dã tâm, cái tâm gì cũng có, chỉ không có hảo
tâm! Thế mà nàng mặc dù đã ‘sớm biết rằng’ nhưng vẫn ngu ngốc mắc
mưu người ta!

Sau khi tuyệt vọng với Diệp Thần, Đỗ Phi Phi cũng hoàn toàn tuyệt

vọng đối với bản thân mình.

“Trong cháo quả nhiên có độc.” Diệp Thần từ từ đi đến bên người

nàng, nhẹ nhàng bắt lấy cổ tay nàng, “Mạch vẫn còn đập.”

…… Điều này hình như không cần bắt mạch cũng nhìn ra được mà?

Nàng cuộn mình thành hình tròn, cả người run lên. Nói không nên lời

là đau hay là tức giận.

Diệp Thần nhìn nàng nửa ngày, nghĩ nghĩ, còn thật sự hỏi: “Muốn ta

gọi đại phu giúp ngươi hay không?”

Đỗ Phi Phi từ trong muôn vàn khó khăn đau đớn nâng lên mí mắt,

khuôn mặt tái nhợt giống như một tờ giấy: “…… Đi, chỉ cần là người, có
ngốc cũng không sao.”

“……” Diệp Thần im lặng rời đi.

Chỉ chốc lát sau, Đường Khôi Hoằng và Diệp Thần cùng bước vào

phòng.

Diệp Thần nhìn Đỗ Phi Phi đang hấp hối, ân hận nói: “Tuy rằng không

được như yêu cầu của ngươi, nhưng ta đã cố gắng hết sức rồi.”

Đường Khôi Hoằng ngồi xổm xuống thấy sắc mặt Đỗ Phi Phi trắng

bệch, hai gò má ẩn ẩn khí đen, không khỏi kinh ngạc nói: “Đỗ cô nương
trúng độc sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.