TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 80

Trong lòng Đỗ Phi Phi run lên, lập tức đứng thẳng người nói: “Nguyện

ý vì Diệp Thần đại nhân mà lên núi đao, xuống biển lửa, nghĩa chẳng từ
nan, nghĩa không thoái thác, nghĩa thấu trời xanh, nghĩa sinh căm
phẫn……”

Diệp Thần mặt không chút thay đổi nói: “Toàn lời vô nghĩa.”

……

Độ ấm của địa lao không thấp, tuy rằng là ở dưới lòng đất, nhưng

Đường Môn thiết kế vô cùng tinh xảo, ở trên góc phòng có một ô cửa sổ để
đón ánh sáng. Nhưng mặc dù ánh sáng ấm áp chiếu rọi khắp nơi, Đỗ Phi
Phi lại như rơi xuống hầm băng, cả người từ sống lưng đến sau gáy đều
lạnh toát.

Vì sao? Vì sao?!…… Vì sao nàng luôn vỗ mông ngựa nhầm địa chỉ

đến mười vạn tám ngàn dặm chứ?

Đường Khôi Hoằng ở một bên âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Quả nhiên,

lấy sự cao ngạo của Diệp Thần, sẽ không dễ dàng ra tay. Như vậy chuyện
này vẫn còn cơ hội cứu vãn.

Đỗ Phi Phi nắm đao, vẻ mặt nghiêm túc tiến lên phía trước một bước

nói: “Xin Đường huynh chỉ giáo.”

Khóe miệng Đường Bất Dịch hơi cong lên, từ bên hông rút ra một

thanh nhuyễn kiếm sáng loáng, khẽ nâng cổ tay, mũi kiếm cũng lắc lắc rung
rung theo.

…… Ngồi tù mà ngay cả vũ khí cũng không phải giao ra, rõ ràng là

cung cấp phương tiện vượt ngục thuận lợi lớn nhất cho hắn nha. Đỗ Phi Phi
cảm khái nghĩ, khó trách rất nhiều bổ khoái khi đuổi theo tù nhân trốn ngục
thường xuyên nói một câu — không sợ tội phạm võ công cao, chỉ sợ cửa
lao khóa không chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.