TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 802

Toàn Ưng vội vàng ôm quyền nói: “Quả nhiên là Kiếm thần, vừa rồi

huynh đệ chúng ta có mắt mà không thấy thái sơn, mạo phạm nhiều chỗ,
xin Diệp đại hiệp thứ tội.”

Toàn Hùng lúc này ngay cả nói chuyện cũng không thành câu, “Kiếm,

Kiếm thần… Ca ca, hắn đúng là…”

Cho dù Diệp Thần thua Bố Nhật Cố Đức, Bố Nhật Cố Đức thua Lục

Xung Hàng, nhưng vậy thì thế nào? Đối với đại đa số người trong giang hồ
mà nói, Kiếm Thần vẫn là truyền thuyết mà bọn họ có tiến nghìn bước vẫn
không thể chạm tới. Y hệt Thanh Vân thượng nhân năm đó, cho dù là cao
thủ thứ hai trong thiên hạ, nhưng cũng chỉ bại bởi một người. Huống chi,
Lục Xung Hàng còn là sư phụ của Diệp Thần. Đồ đệ bại bởi sư phụ, vốn là
chuyện hiển nhiên.

Vì thế thần tượng của Toàn Hùng vẫn là Diệp Thần. Bởi vì hắn là

Thần, Thần dù sao cũng dễ nghe hơn Ma.

Đỗ Phi Phi thấy khóe miệng Diệp Thần cười mỉm, cả người lại bất

động, biết sát ý trong lòng hắn vẫn chưa hết, không khỏi nhẹ nhàng kéo tay
áo của hắn, nhỏ giọng nói: “Phu quân…” Nàng vẫn cảm thấy cách gọi này
quá buồn nôn. Trước đây gọi đại nhân quen rồi, hiện tại phải gọi là phu
quân thực sự khó chịu. Nhưng cũng chính bởi vậy, mỗi lần nàng gọi hắn là
phu quân, lòng Diệp Thần đều mềm ra.

Hắn mền lòng, cũng khiến áp lực của bọn cướp được gỡ bớt. Mỗi

người đều im lặng không lên tiếng lui sang một bên, nhường đường đi.

Đến tột cùng võ công của Diệp Thần cao đến trình độ nào? Có thể giải

quyết hơn trăm người một lúc hay không, không có kẻ nào biết —— nhưng
cho dù bọn họ không biết, cũng không có người nào nguyện ý dùng mạng
của mình để xác nhận điều này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.