TIỂU LONG NỮ - Trang 17

7

Chiếc xe chở Nguyễn Quốc Lương và Thúy Nga ra khỏi cổng trang trại
của ông bố Lương.
Thúy Nga nói:
- Bố anh đúng là một ông già lạ lùng.
Lương cười, nới bớt cà-vạt.
- Không ai chịu nổi ông cụ.
Thúy Nga cười:
- Thì dì anh đấy thôi! Chị ấy chỉ bằng tuổi con gái ông cụ.
Lương lạnh lẽo:
- Cô ấy lấy ông cụ vì tiền.
Thúy Nga lắc đầu:
- Anh nhầm rồi. Chị ấy biết ông cụ có những giá trị khác hơn người.
- Chỉ vì tiền? Chỉ vì tiền? - Lương hơi gắt gỏng - Làm gì có giá trị nào?
Thúy Nga quay đi, lùi xa Lương:
- Em thất vọng vì anh!
Lương nuốt nước bọt, kiềm chế, đưa tay kéo áo Thúy Nga:
- Anh xin lỗi!
Thúy Nga gạt tay Lương ra:
- Anh phải xin lỗi với rất nhiều người. Với thằng Thành, con trai anh.
Em nhìn thấy sự thù ghét trong ánh mắt nó.
Lương sửa lại cà-vạt:
- Đấy là nó ghen tị. Nó biết, nó có cố gắng thế nào nó cũng không thể
bằng anh được.
Thúy Nga không vui:
- Anh thật kiêu ngạo!
Lương nói:
- Anh có quyền làm thế!
Thúy Nga nhìn ra ngoài xe, nơi những thửa ruộng lúa đang lên xanh
trông rất thích mắt.
- Anh phải học nhiều tính hài hước của ông cụ anh. Ông cụ có sức hấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.