TIỂU LONG NỮ - Trang 27

- Vâng, vẫn việc bên đó. Chị có khỏe không? Tôi cũng vừa mới gặp anh
hôm vừa rồi.
Bà Quỳnh vẫn như người đang hồn vía để đâu. Bà hỏi:
- Ai cơ?
Đức trả lời:
- Anh Lương, chồng chị. Gia đình anh chị có được ổn không?
Bà Quỳnh tần ngần, vẻ lưỡng lự.
Bà Quỳnh nói nhỏ:
- Biết nói với anh thế nào? Anh Lương càng thành đạt, tôi cảm thấy anh
ấy ngày càng xa tôi.
Đức ngạc nhiên, gặng hỏi, có ý thăm dò:
- Công việc của anh ấy rất bận. Anh ấy làm được những việc quả thật
không ai làm được.
Bà Quỳnh thở dài:
- Tôi cảm thấy lo lắm.
Đức mỉm cười:
- Chị cả nghĩ quá. Chị lo xa rồi. Anh Lương là người có bản lĩnh và giỏi
chuyên mon.
Bà Quỳnh vẫn đuổi theo ý nghĩ của mình:
- Tôi sợ lắm. Tôi luôn cầu Trời khấn Phật phù hộ anh ấy. Lúc nào tôi
cũng cảm thấy tai họa lơ lửng trên đầu.
Đức nhẹ nhàng:
- Phật phù hộ cho chị!
Bà Quỳnh ngẩng lên nhìn Đức:
- Cảm ơn anh!
Ra đến ngoài đường, Đức nhã nhặn nói:
- Để tôi gọi taxi cho chị nhé!
Bà Quỳnh lắc đầu:
- Thôi! Về nhà tôi cũng gần. Tôi muốn đi bộ cho khỏe chân.
Đức dừng lại, trao túi cho bà Quỳnh:
- Chào chị! Hẹn sẽ gặp lại chị.
Bà Quỳnh gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.