TIỂU LONG NỮ - Trang 25

Ông khách ngạc nhiên:
- Em biết ông ta à?
Thúy Vinh tiết rẻ:
- Biết mà không biết! Thế mới chết.
Ông khách tò mò:
- Thế là thế nào?
Thúy Vinh không trả lời, bảo một nhân viên khác gội đầu cho ông
khách rồi vội vã vào phòng riêng lục lọi đồ đạc, tìm kiếm một cái gì đấy.
Mãi sau, Thúy Vinh mới tìm được một mẩu giấy ghi nguệch ngoạc một số
điện thoại di động. Vẻ đắc ý, Thúy Vinh lấy điện thoại di động bấm số máy
ghi trên tờ giấy.
Đấy là số điện thoại di động của Nguyễn Quốc Lương.
Thúy Vinh hồi hộp, lắng nghe tín hiệu trả lời:
- A lô… A lô… Anh Lương phải không? Có nhận ra em không?
Trong lúc ấy, Nguyễn Quốc Lương đang đi đi lại lại trong phòng làm
việc. Điện thoại di động réo chuông. Lương nghe máy:
- A lô… Tôi nghe đây. Ai đấy? Ai ở đầu dây đấy?
Thúy Vinh mừng rỡ:
- Em đây… Em là Vinh đây. Vinh "chọi" đây Anh còn nhớ khách sạn Ê-
đen không?
Lương nhớ lại lần gặp gỡ với Thúy Vinh, mỉm cười:
- À à! Nhớ nhớ, còn nhớ.
Thúy Vinh cười khanh khách:
- Anh có khỏe không?
Lương do dự:
- Cám ơn em, vẫn khỏe.
Thúy Vinh vồn vã:
- Em vừa nhìn thấy anh ở trên vô tuyến truyền hình. Trông anh phong
độ quá.
Lương ầm ờ, trả lời không mặn mà lắm:
- Ừ! ừ! Cũng thường thôi.
Thúy Vinh đắn đo rồi bạo dạn hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.