TIỂU LONG NỮ - Trang 38

Lương cười nhạt:
- Phải! Không ai ăn bám!
Bà Quỳnh cất quyển kinh Phật, đứng lên buồn rầu:
- Hôm nay tôi gặp ông Đức bên công an, người ta đồn thổi về ông nhiều
điều.
Lương hỏi, giọng bực bội:
- Đồn gì? Một lũ chó chết!
Bà Quỳnh nghiêm trang:
- Ông ăn hối lộ, làm ăn gian dối. Ông trai gái. Toàn chuyện đồi bại.
Lương đi lại cuối phòng, quay ngoắt người lại:
- Tôi không sợ! Làm gì được tôi?
Bà Quỳnh im lặng một lúc rồi nói, nhẹ nhàng:
- Làm chức vụ to thì phải tu nhân tích đức. Quyền hành lớn mà đức
mỏng thì chỉ rước vào tai họa.
Lương vung tay:
- Xin bà, bà đừng có dạy khôn tôi.
Bà Quỳnh quay đi:
- Tôi không dám dạy khôn ông. Ông phải làm gương cho con…
Lương bực mình, quát lớn:
- Thôi, đủ lắm rồi. Im đi! Tôi không muốn mỗi khi về nhà, lúc nào vợ
chồng cũng như quân thù quân hằn.
Bà Quỳnh nhìn Lương, ngạc nhiên:
- Đấy là tự ông gây thù, chuốc oán, không ai đi gây thù chuốc oán với
ông!
Lương cầm lọ hoa ném xuống sàn nhà, bỏ đi ra, để mặc bà Quỳnh đứng
lại.

18
Nguyễn Quốc Lương đi trên hè, vừa đi vừa mặc áo vét-tông, tâm trạng
không tốt.
Lương và bà Quỳnh biết nhau cách đây đã 28 năm. Lúc ấy miền Nam
vừa được giải phóng, cả nước hân hoan mừng nước nhà thống nhất. Lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.