TIỂU LONG NỮ - Trang 66

Lương đi ra, vứt cặp lên ghế, bước lên cầu thang. Như có linh tính,
Lương hốt hoảng, chạy vội vào phòng nơi bà Quỳnh vẫn ngồi thờ Phật.
Trên bàn thờ Phật khói hương nghi ngút.
Bức tượng Phật cổ ngồi trầm mặc thoáng ẩn hiện dưới làn khói hương.
Khuôn mặt tượng Phật như chau lại.
Bà Quỳnh nằm ngã ngất đi dưới bàn thờ.
Lương chạy lại đỡ bà Quỳnh, nước mắt ràn rụa. Lương lấy tay lay mặt
bà Quỳnh.
Lương nức nở:
- Mình… mình… Tỉnh lại đi! Mình… mình… Mình tỉnh lại đi.
Bà Quỳnh từ từ mở mắt ra, mệt mỏi.
Lương úp mặt xuống mặt bà Quỳnh, khóc oà lên. Tiếng khóc của
Lương rất thành thực, đau đớn.
Tiếng khóc của Lương vang lên giữa ngôi nhà mênh mông, vắng lặng.

36
Nhà của Chi trên đường tàu hỏa.
Chiếc xích lô chở Thúy Vinh và Chi dừng ở cửa. Chi khóc thút thít. Họ
xuống xe.
Thúy Vinh dỗ dành:
- Nào! Nào… Nín đi, nín đi!
Thúy Vinh kéo Chi vào nhà.
Ông Khôi, bố của Chi ra đón.
Khôi hơi ngạc nhiên, cau mày:
- Sao thế con? Sao mày lại khóc?
Chi giằng khỏi tay Thúy Vinh, vứt cái túi xắc lên chiếc ghế xa-lông
rách, quăng đôi giày cao gót đỏ rồi trèo lên gác, khóc to hơn, nằm úp mặt
kéo chăn trùm đầu.
Thúy Vinh ngồi phệt lên ghế xa-lông.
Khôi quát vợ vẫn đang mải băm thịt:
- Bà để đấy! Lên xem con bé thế nào!
Dung chùi tay, vội vã trèo lên gác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.