TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 1205

mình với Vương Mân đang yêu nhau…

Tiếu Lang lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Vương Mân, cũng không dám

bấm nhiều lắm, sợ di động hết pin… Nhắn xong, cậu nằm dài trên ghế sofa,
mở TV, cảm thấy có chút thanh âm thì cả căn nhà đỡ trống trải hơn một
chút.

Vừa nghĩ đến hình ảnh Tiếu Mông một mình đeo túi sách, ở trạm xe bus

hay nhà ga gì đó, nằm ngủ trên ghế dài hoặc là ven lộ, ở một nơi hoàn toàn
xa lạ…

Là sức mạnh nào có thể khiến cho Tiếu Mông làm ra đến chuyện như

vậy? Ước mơ thật sự trọng yếu đến như vậy sao? Một cuộc sống của một
họa sĩ, một nhà nghệ thuật mà không thể nào đoán được, thật sự còn trọng
yếu hơn so với người thân, so với tương lai đứng đắn sao?

Tiếu Lang cũng không rõ ràng lắm.

Mười một giờ, cậu mơ mơ màng màng rụt tay rụt chân ngủ quên trên

ghế sofa, TV vẫn còn bật, nhưng là từ đầu tới cuối hoàn toàn không hề
nhìn… Không biết qua bao lâu, Tiếu Lang đột nhiên lạnh run cả người, giật
mình tỉnh lại từ trong mộng, ngước mắt nhìn đồng hồ, đã là rạng sáng hai
giờ…

Lúc tối nghe ba bảo chạy xe từ C thị đến E thị cũng hơn hai tiếng mấy,

tính tới lúc này đã hơn ba tiếng trôi qua, ba mẹ chạy xe ban đêm có an toàn
không? Lâu như vậy mà vẫn chưa gọi điện thoại về nhà, không lẽ là gặp
chuyện gì?

Các loại tưởng tượng mạc danh kỳ diệu ùn ùn kéo tới khiến Tiếu Lang

bất an đến vô cùng, cậu cầm di động của Vương Mân ấn lên bàn phím một
cái, mà hình sáng lên, biểu hiện có một tin nhắn mới chưa đọc.

“Tiểu Tiểu, đừng lo lắng, nhất định sẽ tìm được em trai của em trở về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.