chứa một loại chấp nhấn kiên trì không lùi bước, khiến cho Tiếu Mông cảm
thấy rung động… Loại khí thế này làm cho cậu vừa kính sợ, lại giống như
sinh ra một loại ảo giác “dù cho mình có phản đối cũng không thay đổi
được cái gì”.
Tiếu Mông có phần bất an hỏi “Hai người định làm như thế nào?” Mang
đi? Vương Mân muốn mang anh hai mình đi đâu chứ?
Vương Mân “Anh sẽ ở bên cạnh cùng cậu ấy thi vào đại học, cậu ấy thi
vào trường nào, anh liền vào trường đó, có lẽ hai chúng ta sẽ đi đến tỉnh
khác làm việc, định cư, hoặc là xuất ngoại, đi đâu cũng được, anh vẫn sẽ ở
bên cậu ấy.” Kỳ thật là muốn nói để Tiểu Tiểu ở bên cạnh mình, nhưng mà
dù gì cũng đang ở trướng mặt Tiếu Mông, Vương Mân chỉ có thể nói như
vậy— nhiều ít gì đây cũng là em trai ruột của vợ mình, nếu không dỗ cho
tốt, sau này sẽ có phiền toái a…
“Như vậy sao…” Tiếu Mông hốt hoảng nói “Không kết hôn sao?”
Vương Mân “Nếu là ở trong nước, tất nhiên không thể kết hôn.”
Tiếu Mông nói “Ý em là, hai người không cưới vợ sao?”
Vương Mân khẽ cười một tiếng, nói “Chắc chắn rồi, anh và cậu ấy như
vậy, về sau có thể xem như là… vợ chồng rồi.”
Tiếu Mông “…” Ai vợ ai chồng? Có vẻ như, vô luận là nhìn từ góc độ
nào, “vợ” chỉ có thể là anh mình…
囧
“Vậy phía ba mẹ bên này làm sao bây giờ? Hai người họ là người cổ hủ
truyền thống như vậy, không có khả năng đồng ý cho hai người!” Ở trong
lòng họ, anh hai mình là đứa con trai tốt về mọi mặt, nếu như thật là quyết
định ở bên Vương Mân, vậy cũng tương đương xóa sạch toàn bộ ưu điểm
của anh ấy rồi.