Bất quá, có đôi khi con người chính là xử sự đáng khinh như vậy, không
nói lại vài câu, cả người sẽ cảm thấy không thoải mái.
Tiếu Lang cắn răng nói “Được, nếu như ông thực sự lấy được hạng nhất
toàn khối, tui gọi ông là anh cả đời!”
Ánh mắt Vương Mân chợt lóe, nói “Muốn làm em trai của tớ, tớ cũng có
điều kiện.”
Tiếu Lang ngẩn ra, có loại cảm giác bị hãm hại thực là mạc danh kỳ
diệu, chính là dù biết rõ có gì đó không thích hợp, cậu vẫn sẽ ngoan ngoãn
nhảy vào bẫy rập mà Vương Mân thiết sẵn “Ông có điều kiện gì nữa?”
Vương Mân “Cậu có em trai, cậu cũng biết rõ rồi đó, làm anh thì vô luận
nói cái gì, đều làm vì muốn tốt cho em mình, sẽ không làm hại nó, đúng
không?”
“Đó là đương nhiên!” Tiếu Lang nhớ tới Tiếu Mông đối với mình oán
khí dày đặc, lại cảm giác có chút buồn bực.
Vương Mân giống như hiểu được Tiếu Lang đang suy nghĩ cái gì vậy,
đưa tay sờ sờ đầu cậu, sau đó lại vuốt dần xuống lưng…
Giường của hai người liền nhau, hiện tại một người ngồi ở cạnh giường,
một người úp mình trên giường, động tác của Vương Mân vừa tự nhiên lại
tràn ngập ý tứ muốn trấn an, Tiếu Lang liền thoải mái tiếp nhận đối phương
vuốt ve, hơn nữa còn vô ý thức lộ ra biểu tình hưởng thụ.
Vương Mân dừng lại một chút, nói “Nếu như cậu làm em tớ, tớ sẽ cưng
chiều cậu hết mực… Bất quá, cậu phải nghe lời tớ nói.”
Dưới trạng thái ấm áp đến cực điểm như vậy, Tiếu Lang chỉ có thể giãy
dụa trong một cái chớp mắt liền đầu hàng thua cuộc, cậu khe khẽ phát ra
một cái đơn âm tiết “Ừ.”