TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 299

Tiếu Lang “Còn ở đó mà lằng nhằng nữa! Bảo ông lên đi thì lên đi, đợi

đến người ta bắt đầu chạy nữa thì trễ mất rồi!”

Vương Mân chỉ đành phải leo lên nằm úp trên lưng Tiếu Lang. Tính ra

thì tỉ lệ dáng người của Tiếu Lang khá là được, lưng dài chân cũng dài, tiếc
cái là thân mình có chút mềm mại, Vương Mân cảm thấy có hơi xấu hổ.
Bên tai mơ hồ còn nghe thấy xung quanh có người đang nghị luận về mình
“Tên kia không phải quán quân chạy nước rút hồi sáng sao? Tại sao chạy
này lại để người ta cõng vậy?

“Đứa ở dưới là đứa nào vậy? Tội nghiệp ghê, bị đè dẹp lép rồi…”

Vương Mân “…”

Tiếu Lang thò tay ra sao vỗ vỗ mông Vương Mân vài cái “Xích lên trên

một chút.”

Vương Mân nghe lời, nhích nhích người lên trên, ôm lấy vai Tiếu Lang.

Tiếu Lang tiếp tục hướng dẫn “Chân nữa, quấn lấy tui đi, tui không

muốn chạy được nửa đường ông lại té xuống đâu.”

Đôi chân thon dài của Vương Mân quấn lấy cái mông của Tiếu Lang,

nhìn nhìn tư thế này, đột nhiên nghĩ đến cụm từ “ôm ấp”… (1)

Sau đó, cái gì đó mà ai cũng biết là gì đó ở giữa hai chân, rất là không

thành thật mà khẽ giật giật, Vương Mân cúi đầu nhìn Tiếu Lang, chỉ thấy
một mảng bả vai cổ trắng nõn, cùng với mấy lọn tóc mượt mà vén bên tai…

Ai, tự dưng có cái cảm giác như mình đang ăn hiếp động vật bé nhỏ nhu

nhược a…

Tiếng súng vừa vang lên, trận đấu bắt đầu, hai bên đường băng chạy

vang lên tiếng cổ vũ kịch liệt. Tổ hai nữ sinh đứng đầu lao đi về phía trước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.