TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 122

Mà đang ở cái thời điểm căng thẳng này lại còn xuất hiện xì căng đan

của tên khốn Thẩm Mặc kia, đây không phải là chọc cô tức giận sao?

Thẩm Mặc đang ở trong thư phòng vẽ bản thiết kế, anh rất lâu rồi

không có đụng cô, vì để tránh cho mình nghĩ đông nghĩ tây anh quyết định
vùi đầu vào công việc.

Nhưng mà vừa nghe Chu Dĩ Mạt thở phì phò gọi anh thì vội vàng

chạy ra , an ủi cô: “Sao vậy? Sao vậy bé cưng?”

Chu Dĩ Mạt ném tờ báo tới trước mặt anh có chút ủy khuất nhìn chằm

chằm anh: “Anh giải thích rõ cho em.”

Thẩm Mặc xem xong dở khóc dở cười, truyền thông sao lại thích đăng

mấy cái tin tức nhảm nhí, không có thật này chứ?

Anh thấy cô sắp khóc vội vàng ôm cô vào trong ngực dỗ dành: “Bé

cưng Mạt Mạt a, Anh thích đàn ông hay phụ nữ chẳng lẽ em không biết
sao? Anh sao lại là gay được chứ?”

“Nhưng mà báo chí nói có bài có bản, nói hai người ở bên trong cả

nửa tiếng, anh nói xem hai người ở trong phòng nửa tiếng làm gì?”

“Bé cưng Mạt Mạt, hai tên đàn ông chúng ta thì có thể làm gì chứ?”

Thẩm Mặc vội vàng giải thích, ôm cô nói: “Chúng ta chẳng qua chỉ là

thảo luận chủ đề họp báo lần này hơn nữa với thể lực của anh thì nửa giờ
đủ sao? Đủ sao? Anh với em mỗi lần không phải là hơn một tiếng đồng hồ
trở lên sao?”

Chu Dĩ Mạt bị nói vậy ngượng ngùng đỏ mặt khẽ cúi đầu.

Thẩm Mặc đưa tay lau nước mắt trên mặt cô : “Bé cưng Mạt Mạt, có

lòng tin với anh một chút, anh chỉ yêu em thôi, những thứ khác dù là đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.