TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 78

Thẩm Mặc cúi đầu, há miệng ngậm lấy một nụ hoa, không ngừng

dùng sức mút lấy, làm cho nụ hoa của cô như phủ một màng nước lóng
lánh. Cái cảm giác tê dại này làm cho vừa thoải mái vừa khó chịu, Chu Dĩ
Mạt bị trêu chọc thở hổn hển không ngừng, yếu ốt đến chân cũng đứng
không vững.

Cuối cùng cô hét lên lần nữa đạt tới cao trào, phóng thích chính mình,

anh ôm thân thể mềm nhũn của cô vào ngực, cô có chút tức giận lấy tay vỗ
vào lồng ngực anh: “Thẩm Mặc, cái tên khốn kiếp này.”

Thẩm Mặc cười hắc hắc: “Anh khốn kiếp như thế nào?”

“Anh nói anh sẽ không muốn em nữa…” Cô có chút ủy khuất cắn

răng: “Nhưng mà anh không giữ lời.”

“Là ai lắc lư cái eo nhỏ cầu xin anh đấy, hử? Cái dáng vẻ sexy như vậy

làm cho anh bị dụ dỗ chịu không được.”

Bởi vì hoan ái, mặt anh ửng đỏ, khuôn mặt càn thêm đẹp trai, hấp dẫn

làm cho Chu Dĩ Mạt nhìn ngây dại. Cô sợ anh biết mình phạm tội mê trai
nên đem mặt mình vùi sâu vào ngực anh để anh không nghi ngờ mà nói
nữa.

Khi Thẩm Mặc còn muốn nói chuyện với cô nữa thì phát hiện cô đã

ngủ. Vui vẻ cả buổi chiều hình như cũng đã đến lúc đón con gái yêu về nhà,
anh cẩn thận ôm cô lên, có chút khó tin sự điên cuồng của mình. Dù sao
cũng đã nhịn năm năm nên anh thật không nhịn nổi nữa. Anh cầm khăn
lông cẩn thận lau chùi thân thể cô sạch sẽ, bế cô lên giường mềm mại, cúi
đầu hôn mặt cô một cái.

Chu Dĩ Mạt khi tỉnh lại chỉ thấy trên đầu giường có một bộ đồ ngủ

mới, cô không thấy còn đồ khác nên mặc vào. Lúc Chu Dĩ Mạt đi ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.