TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 113

Điều này với cô thật nực cười. “Ôi! Dunford,” cô thở hổn hển, cười chảy

cả nước mắt, “Buồn cười quá. Buồn cười quá. Danh tiếng của tôi.”

“Có cái quái gì sai với danh tiếng của cô?”

“Ôi, Dunford, tôi làm gì có danh tiếng. Tốt hay xấu. Tôi rất kỳ quặc, mọi

người đã có đủ điều để nói về tôi mà không cần phải lo tôi hành xử với đám
đàn ông thế nào.”

“Đúng vậy, Henry, có lẽ từ giờ cô nên bắt đầu nghĩ về danh tiếng của

mình đi. Hoặc chí ít cũng xem xét về nó một chút.”

Nếu Henry không quá bối rối bởi những từ ngữ kỳ lạ của anh, cô có thể

nhận ra sự đanh thép trong lời anh nói.

“Vâng, dù sao quan điểm đó cũng đang được tranh luận,” cô hớn hở nói.

“Ngài còn ở đây hơn một tuần nữa. Nếu tôi lo lắng về uy tín... giờ nó gọi là
danh tiếng của tôi, thì nó đã vượt qua sự phá hủy rồi.”

“Tuy nhiên, tôi sẽ thuê phòng tại nhà trọ vào ngày mai.”
“Ôi, đừng ngốc như vậy! Mấy ngày vừa qua ngài đã chẳng để ý đến sự

không đúng đắn trong việc sắp xếp chỗ ở của chúng ta, sao giờ ngài lại
quan tâm vậy?”

“Bởi vì,” anh cắn cảu, tính khí trở nên tồi tệ, “Giờ tôi phải có trách

nhiệm với cô.”

“Đó là lý do ngu ngốc nhất tôi từng biết. Theo ý tôi...”
“Cô nhiều ý kiến quá đấy,” anh quát.

Henry há hốc miệng. “Vậy đấy!” cô tuyên bố.
Dunford bắt đầu đi lại trong phòng. “Chúng ta không thể duy trì tình

trạng này. Cô không thể tiếp tục cư xử như một cô nhóc lanh chanh. Ai đó
sẽ phải dạy cô các phép cư xử. Chúng ta sẽ phải...”

“Tôi không thể tin được ngài lại đạo đức giả như vậy!” cô thốt lên. “Khi

tôi chỉ là một người quen bình thường, dù cho tôi có là người kỳ quái thế
nào thì mọi thứ vẫn đều rất tốt, nhưng giờ, lúc tôi là một phần trách nhiệm
của ngài...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.