TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 181

“Tôi không nghĩ tên Henrietta hợp với bất cứ ai,” cô lặp lại. Sau đó cô

trao cho anh ta một nụ cười táo bạo, và Alex hiểu ngay tại sao Dunford lại
chết mê chết mệt cô gái này. Cô ấy có cá tính, dù không nhận ra nhưng cô
có cả sắc đẹp, chắc chắn Dunford chẳng có cơ hội thoát.

“Tôi hy vọng không phải thế,” Alex nói. “Vợ tôi đang mang thai đứa con

đầu lòng, được hai tháng rồi. Tôi sẽ phải cân nhắc để không đặt tên bé là
Henrietta.”

“Ồ, vâng.” Henry đột ngột nói như nhớ ra điều gì rất quan trọng. “Ngài

đã kết hôn với chị họ của Belle. Cô ấy hẳn rất đáng yêu.”

Ánh mắt Alex dịu lại. “Đúng thế. Hy vọng cô có dịp gặp cô ấy. Cô ấy sẽ

rất thích cô đấy.”

“Không thích bằng tôi thích cô ấy đâu, tôi chắc đấy, bởi cô ấy hẳn phải

rất tuyệt mới lấy được ngài.” Henry nhìn Dunford táo bạo hơn. “Ồ, nhưng
làm ơn hãy quên những gì tôi đã nói, thưa ngài. Dunford đã nhấn mạnh là
tôi không được nói chuyện với đàn ông đã có vợ.” Như để minh họa cho
quan điểm của mình, cô lùi lại một bước.

Alex phá lên cười.
“Ashbourne thì được,” Dunford vừa nói vừa rên lên.
“Hy vọng tôi cũng là ngoại lệ,” John thêm vào.

Henry nghi ngờ nhìn người giám hộ đang bị bao vây của mình.
“John cũng vậy,” anh nói, giọng càng lúc càng cáu kỉnh.
“Xin chúc mừng, Dunford,” Alex nói, cố lau nước mắt vì nín cười. “Tôi

đoán là cậu sẽ thành công vang dội trong tầm tay. Những lời cầu hôn sẽ đập
vỡ cửa nhà cậu đó.”

Nếu Dunford hài lòng với tuyên bố của bạn mình, sao nó không thể hiện

trên mặt anh?

Henry tươi cười. “Ngài thực sự nghĩ vậy chứ? Tôi phải thú nhận là mình

hiểu biết rất ít về xã hội. Caroline bảo tôi thường quá thẳng thắn.”

“Chính điều đó sẽ làm nên thành công của cô,” Alex tự tin nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.