TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 192

Họ vào trong và xếp hàng đợi người quản gia thông báo tên. Henry thậm

chí không nhận ra mình tiến đến ngày càng gần hơn phía Alex, tách xa khỏi
Dunford. Cuối cùng Alex cúi xuống và thì thầm, “Cô ổn chứ, Henry? Sắp
đến lượt chúng ta rồi.”

Henry quay người và nở nụ cười tuyệt đẹp mà cô vừa dùng với Belle.

“Ơn trời, tôi vẫn ổn. Hoàn hảo. Tôi sẽ đốn ngã cả London. Tôi sẽ có hàng
đống đàn ông dưới chân mình.”

Dunford nghe thấy cô nói và cứng người lại, kéo cô về phía mình. “Nhìn

xem cô đang làm gì, Henry,” anh thì thầm gay gắt. “Cô không được vào
trong với ngài Ashbourne. Đấy là chỗ của vợ anh ấy.”

“Đừng lo,” cô quay lại cười chân thành. “Tôi sẽ không làm ngài xấu hổ

đâu. Và tôi hứa sẽ thoát khỏi tay ngài càng sớm càng tốt. Tôi có trách
nhiệm phải kiếm được vài chục lời đề nghị kết hôn. Vào tuần tới, nếu tôi có
thể.”

Alex đoán được chuyện gì đang xảy ra và môi anh giật giật. Anh không

đặt cao danh dự nên anh cũng không thích sự căng thẳng của Dunford.

“Huân tước và Phu nhân Blackwood!” người quản gia xướng lên.
Henry nín thở. Họ là người tiếp theo.
Alex đẩy nhẹ cô một cách tinh nghịch và thì thầm, “Cười nào.”

“Ngài Công tước xứ Ashbourne! Nam tước Stannage! Quý cô Henrietta

Barrett!”

Đám đông chợt im lặng. Henry đã không bị lừa dối hay thất vọng khi

nghĩ rằng rất nhiều người sẽ kinh ngạc trước sắc đẹp tuyệt vời của cô,
nhưng cô cũng biết rằng tất cả đã đứng im như chết để nhìn một cô gái,
người mà làm thế nào đó lại có thể đặt tay được lên tay hai người đàn ông
hấp dẫn nhất nước Anh.

Năm người bọn họ cùng đi đến chỗ Caroline, để đảm bảo hơn cho sự

thành công của Henry, bằng cách công bố cho cả thế giới biết, Nữ Bá tước
xứ Worth, là người bảo trợ cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.