TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 272

nói. “Tôi không biết ngài đã làm thế nào, nhưng ngài xứng đáng với những
lời chúc tốt đẹp nhất.”

Dunford nhã nhặn gật đầu. “Ngài cũng sẽ tìm được một ai đó thôi.”

“Không phải năm nay. Hoa đã có chủ cả rồi. Henry của ngài là người

duy nhất có một nửa bộ não.”

Dunford nhướng mày. “Một nửa bộ não?”
“Hãy tưởng tượng niềm vui của tôi khi phát hiện ra cô gái trẻ duy nhất

có một nửa bộ não thực sự trọn vẹn.”

Billington lắc đầu. “Tôi sẽ phải đợi tới năm sau vậy.”
“Sao nửa kia lại không có giá trị?”
“Tin tôi đi, Dunford, ngài không muốn biết đâu.”

Dunford thấy nhận xét đó khá khó hiểu nhưng không muốn ép Billington

nói tiếp để tôn trọng riêng tư của người khác.

“Dù vậy,” Billington tiếp tục, “do có vẻ như tôi sẽ không bị xích chân

năm nay nên tôi sẽ phải kiếm một người bạn đồng hành.”

“Ngài nói một người bạn sao?”

“Ừm, ừm. Clarise đã quay lại Paris vài tuần trước. Cô ấy nói ở đây ẩm

ướt quá.”

Dunford thôi không dựa vào cột nữa. “Tôi có thể cùng ngài ra ngoài

kia.”

Billington đưa tay chỉ vào chỗ tối trên bãi cỏ. “Tôi đã cảm thấy ngài sẽ

giúp tôi mà.”

Phu nhân Sarah Jane Wolcott nhìn thấy hai người đàn ông đi về phía sau

vườn, và trí tò mò lập tức trỗi dậy. Họ đã nói chuyện một lúc, họ cần nói về
chuyện gì nữa mà phải tìm nơi riêng tư hơn như vậy? Ơn trời là tối nay cô
ta chọn mặc một bộ váy màu xanh lá cây sẫm, cô ta chìm vào bóng tối, lặng
lẽ di chuyển về phía họ đến khi tìm thấy chỗ nấp sau một bụi cây lớn. Nếu
nghiêng về đằng trước, cô ta có thể nghe thấy gần như toàn bộ cuộc nói
chuyện của hai quý ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.