TÌM CHỒNG - Trang 130

dàng như một bản nhạc êm đềm. Giây phút này tôi thấy thời gian ngừng lại,
thấy thế giới biến thành vĩnh cửu, thỏa mãn, đủ đầy. Tôi thấy mọi thứ đều
ngọt ngào, ngọt ngào tới mức như nhìn thấy mật ong sóng sánh chẩy trong
không gian. Tôi chỉ ước giá thời gian dừng lại ở đây, sẽ không có điều gì
khác xảy ra nữa cả, chúng tôi cứ thế này thôi, ôm nhau,hôn nhau, mãi mãi.
Đó là giây phút tôi sống đầy đủ nhất, vẹn toàn nhất, hạnh phúc nhất, đó là
khoảnh khắc biến thành vĩnh hằng trong cuộc đời tôi.
Anh đưa tôi về nhà khi đêm đã rất khuya. Gió ù ù thổi, nhưng tôi không
thấy lạnh, chỉ thấy nóng bừng và say sưa. Anh thả tôi trước cửa nhà, không
mở cửa xe, không đưa tôi tớI cửa nhà, hôn tôi tạm biệt, rồ xe phóng đi.
Đêm trống không, lặng ngắt. Tôi đứng nhìn theo xe của anh phóng mất
dạng. Có cái gì bất an, có cái gì điên cuồng, tôi lảo đảo lên nhà, như trót
uống rượu mạnh, bây giờ quàng bước chân đi.

Tôi lập tức chìm vào giấc ngủ sau tới tận trưa ngày hôm sau. Ý nghĩ đầu
tiên khi tỉnh dậy là bây giờ anh đang làm gì, có phải ngồi đọc sách bên bờ
biển, và ước gì tôi được ngồi bên anh, bao giờ tôi lại được gặp anh. Tôi vẫn
còn cảm thấy làn môi mềm của anh trên môi tôi và cảm giác chuyếnh
choáng say từ cuộc gặp gỡ đêm qua vẫn làm tôi choáng váng.
Tôi có một niềm tin rất bướng bỉnh rằng, sau buổi hẹn hò lần thứ nhất,
người đầu tiên gọi điện lại phải là người con trai. Nếu anh không gọi điện
lại, đó không phải vì anh đánh mất số điện thoại, bận việc cơ quan, tai nạn
ô tô, mà đó là một thông điệp không lời rằng sẽ không có buổi hẹn lần sau.
Vì thế, tôi có gọi lại cũng chẳng ích gì, chỉ làm anh thêm khó xử và tôi
thêm bẽ bàng. Và nhất là, đây là Mr.Big, tôi đã viết thư, tôi đã đến gặp, tôi
nghĩ rằng phần việc của mình đã hết, và giờ đây tôi muốn chờ xem liệu có
một lần anh chủ động vì tôi.
Thông thường, anh có 24 giờ từ sau buổi hẹn để gọi lại. Và công việc của
tôi chỉ là chờ đợi. Có lần tôi đọc báo thấy bảo có một loài cá mà cuộc đời
gói gọn trong 24 giờ. Chúng sinh ra, lớn lên, yêu nhau, sinh sản, và chết
trong một ngày. Lúc này đây, tôi ước gì tôi là loài cá ấy. Để tôi không bao
giờ phải trải qua những giờ phút đợi chờ khắc khoải với câu hỏi: “Liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.