TÌM CHỒNG - Trang 131

ngày mai anh ấy có gọi điện lại không?”
Tôi nhìn cái điện thoại di động. Nó nhìn lại tôi. Mọi tế bào trong tôi chờ
tiếng chuông điện thoại reo. Tôi không thể làm được gì khác cả. Tôi không
thể ăn, không thể đi lại, không thể nghĩ ngợi, không thể nghe nhạc,không
thể đọc sách, không thể hít thở bình thường. Bởi vì tôi rất bận. Bận chờ
chuông điện thoại. Tôi ngồi dậy trên giường một lúc và không thể chịu
đựng thêm tình trạng chờ đợi nôn nao thế này. Tôi quyết định đi ngủ lại.
Tôi quyết định, tôi sẽ trốn vào giấc ngủ cho tới khi tiếng chuông reo. Nếu
tiếng chuông không reo nữa, ước gì tôi vẫn sẽ ngủ mãi mãi, để không phải
đối mặt với cái điều mà tôi vẫn lo sợ lẩn quất trong lòng. Rằng đêm qua chỉ
là một thú say mê. Rằng đó chỉ là một cuộc vui trong hàng vạn cuộc vui.
Rằng anh say đắm hôn em không có nghĩa là anh sẽ gọi điện lại cho em.
Gần cuối chiều chuông điện thoại reo khi tôi vẫn lơ mơ ngủ. Một thoáng
vui mừng vụt sáng nhói lên trong tim, tôi lồm cồm bò dậy, nhấc chuông
điện thoại. Và tôi thất vọng.
K. là một người Hà Nội rất đỗi thông minh mà tôi tình cờ quen biết. K gọi
điện mời tôi đi chơi hàng tuần. K thăm người yêu sắp cưới hàng tuần. K
không nói cho tôi biết là có người yêu. K không nói cho người yêu biết là
có quen biết tôi. Người yêu của K nổi giận khi biết K có người quen là tôi.
Tôi hơi bất ngờ khi biết K đã đính hôn, và tôi thành thực tự hỏi mình:” Tất
nhiên bây giờ chúng tôi chỉ là bạn. Nhưng giả dụ K vì tôi mà bỏ người yêu,
tôi có muốn K không?” Tôi thấy mình trả lời “Không” rất nhanh. K không
phải là người xấu, tôi không phải là người dễ lùi bước. Nhưng những người
không trung thực làm tôi muốn tránh xa, bởi vì tôi không thể đoán định
được lòng họ. K vẫn chăm chỉ gọi điện mời tôi đi chơi. Tôi vẫn chăm chỉ từ
chối. Nhưng hôm nay, K đã đánh thức tôi dậy rồi. Tôi nhận lời đi ăn vì
muốn có việc gì đó làm để khỏi phát điên lên vì chờ đợi.
Chúng tôi đến một tiệm buffet đồ ăn Tàu. K có vẻ rất vui vì lần này rủ được
tôi đi, nói rất nhiều. Tôi ậm ừ bởi vẫn như ngồi trên đống lửa vì ngong
ngóng chờ tiếng chuông reo.
Anh gọi điện khi tôi đang múc súp nấm và mộc nhĩ. Tôi gần như đánh rơi
bát súp. Tôi lỉnh ngay ra ngoài tiệm ăn để nghe điện thoại rõ hơn. Tôi quên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.