TÌM CHỒNG - Trang 132

bẵng mất K. Tim tôi đập dồn dập khi nghe giọng anh:
- Chào em.
- Chào anh.
- Anh muốn cám ơn em. Tối hôm qua là một buổi tối tuyệt vời.
- Chúng ta đã thật vui vẻ phải không? Tôi hỏi.
Tôi không hiểu sao tôi lại nói năng dạn dĩ thế. Có lẽ tôi muốn tỏ ra bình
tĩnh. Bởi vì tôi không bình tĩnh. Tôi sợ anh chán không muốn nói chuyện
nữa. Nếu tôi không còn đáng yêu và hài hước. Nếu tôi không còn làm anh
ngạc nhiên.
- Phải đấy.
Rồi giống như hít một hơi dài, sau đó, anh nói tiếp :
- Anh gọi điện để hỏi em liệu anh có thể mời em đi chơi lần nữa không?
Tôi như đi trên mây. Tôi vội vàng trả lời như sợ anh đổi ý:
-Tất nhiên rồi, thứ sáu lúc 7 giờ được không anh?
- OK, thứ sáu, bẩy giờ.
Giọng anh có vẻ hụt hẫng và ngạc nhiên vì tôi trả lời nhanh thế, nhưng anh
lịch sự không nói gì thêm.
Tôi vội vàng kết thúc buổi nói chuyện mặc dù chỉ muốn nghe giọng của
anh tới hết đêm. Quá sung sướng anh gọi điện lại, tôi sợ nếu còn nói tiếp tôi
sẽ phun ra những lời vô duyên vì lúc này đây tôi chẳng nghĩ gì được trong
đầu. Có nhiều lúc tôi ghét sự khuấy động mà anh luôn gây lên trong tôi,
khiến tôi không còn tự chủ.
Có lẽ có một thứ ánh sáng nào đó trong mắt tôi, trong nụ cười nhẹ bỗng,
trong bước chân như bay của tôi lúc quay lại bàn ăn đã làm mắt K. tối lại.
K cụp mắt xuống hỏi: “ Ai gọi điện cho em à?” Tôi mỉm cười dịu dàng
sung sướng: “ Vâng” Và từ lúc đó tôi bắt đầu cười nói đùa cợt với K. Ánh
mắt K tối lại từ giây phút ấy. K hiểu K thua cuộc rồi. K là người thông
mình. K sẽ không thả mồi bắt bóng.
Từ khi anh gọi điện lại, tôi luôn ở trong tâm trạng ngà ngà say, lúc nào
cũng cười như ngớ ngẩn, chân như bước trên mây, không một giây nào
không nhớ tới những phút say đắm bên nhau. Sáng thứ hai đi làm, đi ngang
qua cô thứ ký tóc vàng đang say sưa kể chuyện tình: “ Và đêm lễ độc lập,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.