TÌM CHỒNG - Trang 227

Một linh cảm từ đâu dội về. Ngực tôi bỗng như nghẹn lại, hơi thở gấp gáp,
mắt mờ sương và như hun hút khói. Tôi trải qua một cảm giác lạ thường,
dù đoán được điều gì đang tới, nhưng lại như có làn sóng ngập lên trái tim
khiến tôi như rối loạn.
Tôi như sờ được sự run rẩy của người con trai trước mặt, khuôn mặt cố
gắng để bình tĩnh nhưng những cơ mặt vẫn giật giật. Anh như cố mãi
không nói lên lời.
- Anh.. Em..
Tôi sững sờ nhìn anh, tôi ước gì có thể giúp anh, nhưng chính tôi cũng run
run, chỉ biết nhìn anh, cả khuôn người dướn lên phía trước, hàng triệu tế
bào căng lên chờ đợi, như đã chờ đời hàng thế kỉ .
Và người con trai ấy quì xuống trên đỉnh núi.
- Em có bằng lòng làm vợ anh không?
Không gì có thể chuẩn bị cho giây phút ấy, dù bạn tưởng rằng bạn đã chuẩn
bị tinh thần, giây phút người bạn yêu bất ngờ hỏi bạn: “Em có bằng lòng
làm vợ anh không?”.
Tôi chưa kịp nói gì đã vỡ òa trong cảm xúc, nghẹn ngào không nói nổi.
Nước mắt chảy đầm đìa trên má, tôi chỉ biết nắm lấy hai tay anh, cố cất lời
lên bởi ánh mắt anh vẫn chờ đợi:
- Có, em bằng lòng.
Anh tìm bàn tay tôi, ngọng nghịu xỏ chiếc nhẫn kim cương vào ngón tay áp
út.
Anh đứng lên, cả hai cùng vừa cười vừa khóc, ôm nhau trong nước mắt.
Mặt trời lên vừa tầm tỏa hồng giữa nụ hôn đầu tiên của một ngày mới.
Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trong tay tôi bừng lên hàng triệu tia nắng
nhỏ.
Bây giờ chúng tôi mới nhận ra là xung quanh rất đông người, và tất cả cùng
nhìn chúng tôi cười hết cỡ, như muốn chia sẻ hạnh phúc với hai kẻ điên rồ
lạnh cóng ôm nhau khóc.
Hình như có một vài người ra dấu hỏi tôi có muốn họ chụp giùm ảnh kỉ
niệm không.
Tôi bên anh ngạo nghễ nhìn thế gian phía giới, thấy một luồng khí tràn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.