Do anh
–
trang 24/77
- Tôi vẫn chƣa hiểu lắm Julian ạ. – Tôi thú thật.
- Cuộc sống của con ngƣời đƣợc hình thành từ chính những suy nghĩ của họ. Tất
yếu, chất lƣợng cuộc sống của họ cũng sẽ bị những suy nghĩ này chi phối. Nếu
anh mong muốn xây dựng một cuộc sống yên bình và ý nghĩa, suy nghĩ của anh
phải thật sự thanh bình và sâu sắc.
- Anh có thể cho tôi một phƣơng pháp nhanh và gọn hơn đƣợc không, Julian?
- Anh nói gì tôi không hiểu? – Julian nhẹ nhàng hỏi, tay mân mê những đƣờng
viền trên chiếc áo choàng.
- Tôi rất thích thú trƣớc những điều anh đang nói. Nhƣng anh biết đấy, tôi là
ngƣời thiếu kiên nhẫn. Vậy nên tôi muốn hỏi là anh có bài tập hay phƣơng pháp
nào giúp tôi thay đổi cách vận động trí óc ngay bây giờ không?
- Phƣơng pháp nhanh gọn không mang lại hiệu quả đâu, John. Tất cả mọi sự thay
đổi nội tại đều đòi hỏi thời gian và nỗ lực lâu dài. Kiên trì là mẹ thành công.
Nhƣng tôi chắc chắn không mất quá nhiều thời gian để anh thay đổi cuộc sống
của mình đâu. Nếu chịu khó áp dụng những phƣơng pháp này mỗi ngày thì chỉ
trong vòng một tháng, anh sẽ nhận thấy kết quả rõ rệt. Theo thời gian, anh sẽ
nâng dần cấp độ luyện tập của mình và sẽ đạt đƣợc đỉều anh mong muốn.
Nhƣng để đạt tới cảnh giới này, tạm thời anh không nghĩ đến kết quả cuối cùng.
Thay vào đó, anh hãy tận hƣởng quá trình mở rộng và phát triển bản thân. Điều
đặc biệt là càng ít tập trung vào điều mình khao khát, anh lại càng nhanh chóng
đạt đƣợc nó.
- Nhƣng bằng cách nào? – Tôi hỏi.
- Để tôi kể anh nghe câu chuyện này. Một cậu bé mơ ƣớc trở thành một ngƣời
thông thái. Cậu quyết định đi chu du khắp nơi để tìm thầy học đạo. Một hôm,
cậu gặp đƣợc một ông lão rất thông thái. Câu hỏi đầu tiên mà cậu hỏi ông lão là:
“Bao giờ cháu sẽ khôn ngoan được như ông ạ?” “Năm năm nữa”, ông lão trả lời.
“Sao lâu thế hở ông”? Vậy nếu cháu cố gắng gấp đôi thì sao?”, cậu bé hỏi tiếp.
“Thì sẽ là mƣời năm”, ông lão đáp. “Mƣời năm? Lâu nhƣ vậy ƣ? Thế nếu cháu
chăm chỉ học suốt cả ngày lẫn đêm thì sao?” “Mƣời năm năm!”, ông lão nói.
“Cháu không hiểu”, cậu bé tỏ ra bất bình. “ Tại sao mỗi lần cháo bảo sẽ cố gắng
hơn nữa thì thời gian lại kéo dài hơn nhƣ vậy?” “Câu trả lời rất đơn giản. Nếu
cháu cứ dán một con mắt vào đích thì cháu chỉ còn một con mắt để nhìn vào
đƣờng đi mà thôi.”
Rồi Julian nhẹ nhàng nói thêm:
- Trƣớc khi chia sẻ với anh những bí quyết mà tôi đã học đƣợc từ các vị hiền triết
ở Sivana, tôi cần nói với anh một vài nguyên tắc chính. Đầu tiên, hãy nhớ rằng
sự tập trung là nguồn gốc của tự chủ.
- Anh nói nghiêm túc đấy chứ hả? Tôi nghĩ sự bình tĩnh mới là điều quan trọnng
trong việc tự chủ đấy chứ? – Tôi ngạc nhiên hỏi lai.
- Tôi đoán là anh sẽ hỏi câu hỏi này. Cũng nhƣ anh, tôi thật sự bất ngờ khi nghe
đến nó lần đầu tiên. Nhƣng đó là sự thật, John ạ. Nếu anh có ƣớc mơ, anh sẽ
nhận ra rằng tâm trí của mình có thể tạo ra nhiều điều đặc biệt. Tuy nhiên,
muốn giải phóng sức mạnh của tâm trí, trƣớc tiên anh phải biết cách chế ngự
đƣợc ƣớc mơ của mình và hƣớng nó vào mục tiêu duy nhất. Khi đó, anh sẽ nhận
ra món quà kỳ diệu nảy sinh trong cuộc sống của mình.
- Tại sao việc tập trung tâm trí lại quan trọng nhƣ vậy?
- Câu đố mà tôi mang tới cho anh ngay sau đây sẽ giúp anh giải đáp thắc mắc
này. Ví dụ, vào một ngày mùa đông, anh vào rừng dạo chơi và chẳng may bị lạc.
Mặc dù có ánh nắng nhƣng anh vẫn cảm thấy lạnh và cần đƣợc sƣởi ấm. Thế
nhƣng, tất cả những gì anh có trong túi khi đó chỉ là lá thƣ của một ngƣời bạn,
một hộp cá hồi và một cái kính lúp nhỏ. Anh đi thêm đoạn nữa thì tìm đƣơc vài