Do anh
–
trang 63/77
- Đơn giản thôi. Khi kiềm chế lời nói và chủ động giữ yên lặng, anh đã tạo ra một
khoảng lặng để thử thách ý chí của mình, Điều đáng tiếc là hầu hết chúng ta đều
không dùng đến sức mạnh ý chí của mình.
- Tại sao lại thế? – Tôi hỏi.
- Có lẽ vì chúng ta cho rằng mình không có khả năng này. Nhiều ngƣời có thói
quen đổ lỗi cho ngƣời khác hoặc cho hoàn cảnh vì những điểm yếu của chính họ.
Ngƣời có tính cách cộc cằn thƣờng cho rằng: “Tôi không thể kiềm chế được, cha
tôi cũng vậy”. Ngƣời luôn lo âu sẽ bảo: “Đó không phải là tính cách của tôi, tại
công việc của tôi quá căng thằng”. Ngƣời ngủ quá nhiều thƣờng phân bua rằng:
“Tôi có thể làm được gì? Cơ thể của tôi cần phải được ngủ 10 tiếng mỗi ngày”. Họ
là những ngƣời thiếu trách nhiệm với chính mình bởi không chịu tìm cách khám
phá sức mạnh tiềm ẩn của bản thân.
- Nghe lý thuyết quá/
- Ngƣợc lại, John. Đây là một khái niệm rất thực tiễn. Hãy tƣởng tƣợng anh có
thể làm đƣợc những gì nếu nhân đôi hoặc nhân ba sức mạnh ý chí của anh. Anh
có thể bắt đầu chế độ luyện tập mà anh mong muốn, có thể sử dụng thời gian
của mình hiệu quả hơn, xóa bỏ thói quen lo lắng thƣờng ngày hoặc trở thành
ngƣời chồng, ngƣời cha lý tƣởng. Hãy dùng ý chí nhóm lên ngọn lửa của nghị
lực và năng lƣợng sống đã sắp lụi tàn trong anh.
- Vậy điểm mấu chốt là hãy sử dụng sức mạnh ý chí từ những việc thƣờng ngày?
- Đúng, xác định rõ phƣơng hƣớng hành động bao giờ cũng tốt hơn việc bƣớc đi
trên những con đƣờng chƣa thành lối. Việc chúng ta chống lại sức ỳ của những
thói quen xấu cũng giống nhƣ việc tên lửa cố gắng vƣợt qua lực hút của trái đất
để bay vào vũ trụ. Hãy tạo nên lực đẩy cho chính mình và quan sát chuyện gì sẽ
xảy ra trong vài tuần.
- Và liệu pháp thứ 8 sẽ có hiệu nghiệm?
- Đúng. Nó sẽ tạo ra một cuộc sống kỷ luật và kết nối anh với những ƣớc mơ. Tất
nhiên, anh không cần phải thay đổi thế giới của mình trong một ngày. Hãy bắt
đầu từ những việc làm nho nhỏ. Hành trình hàng nghìn dặm luôn bắt đầu từ
những bƣớc chân. Chúng ta phát triển theo từng cấp độ, từ đơn giản đến phức
tạp. Mỗi thành công nhỏ sẽ tăng cƣờng sự tự tin và truyền cảm hứng để anh
vƣơn lên tầm cao mới. Tôi hỏi anh câu này nhé, anh có thích trƣợt tuyết không?
- Có chứ! Jenny và tôi vẫn tranh thủ thời gian đƣa bọn trẻ đi lên núi trƣợt tuyết
vào mùa đông.
- Đầu tiên anh sẽ trƣợt chầm chậm, vài phút sau anh bắt đầu tăng tốc và trƣợt
nhƣ bay xuống đồi, đúng không?
- Đúng vậy. Tôi yêu khoảng khắc trƣợt phăng phăng trên đôi ván trƣợt tuyết.
- Vậy anh có biết điều gì đẩy anh đi nhanh nhƣ thế không?
- Khí động lực đẩy cơ thể tôi đi à? – Tôi trả lời, gần nhƣ không suy nghĩ gì!
Julian cƣời:
- Gần đúng, nhƣng câu trả lời chính xác là xung lƣợng – là khi anh đã tạo đƣợc
đà để lƣớt đi trên tuyết – cũng nhƣ sức mạnh khi anh sống có kỷ luật. Nhƣ tôi
đã nói, anh nên bắt đầu từ những việc làm nho nhỏ, chẳng hạn nhƣ dậy sớm
hơn một tí, đi bộ mỗi tối hay thậm chí chỉ là tắt ti vi khi anh cảm thấy mình đã
xem đủ. Những thành công nho nhỏ này sẽ tạo ra xung lƣợng đẩy anh tiến về
phía trƣớc. Chẳng bao lâu anh sẽ có khả năng làm những việc mà trƣớc đó anh
chƣa từng nghĩ tới. Quá trình đó rất thú vị, John. Và chiếc đai màu hồng của võ
sĩ sumo trong câu chuyện của Yogi Raman sẽ luôn nhắc anh nhớ về sức mạnh
của ý chí.
Khi Julian vừa dứt lời, tôi ngƣớc mắt nhìn ra bên ngoài và thấy những tia nắng đầu
tiên đã chiếu vào cửa sổ phòng khách, xua đi bóng đêm tịch mịch. “Hôm nay sẽ là
ngày tuyệt vời!” - Tôi nghĩ. – “Ngày đầu tiên trong phần còn lại của cuộc đời mình”.