TÌNH BUỒN - Trang 154

Bốn người đi vào, quay lại nhìn người đã giúp. Đó là gã thanh niên cao hơi
gầy, mặc bộ đồ xám. Cặp mắt sâu và đen nổi bật dưới lớp da trắng trông có
vẻ một nhà hiền triết. Hắn ta nhìn bốn người mỉm cười một cách thành thật.
Phía sau chàng ta là một bọn trai gái đồng lứa, không biết họ là sinh viên
trường nào. Bọn La lấy của họ bốn cái vé vô cớ nên đang áy náy nhìn họ,
liền khi đó, trong đám người của chàng trai mạnh thường quân ấy có một
anh mập, tay cầm quạt, mồ hôi nhễ nhại bước ra, nắm tay La cười nói:
- Cũng là mầy, lại tái diễn cái trò cũ, còn dám dẫn gái đi nữa chứ.
Nói dứt lời hắn quay sang Phương Trúc:
- Cô còn nhớ tôi không?
Nàng gật đầu mỉm cười:
- Dạ, xin lỗi anh là Ngô?
La gặp được tên mập, hắn vội vã hơn:
- Gì mà gọi “Anh Ngô” hãy gọi nói là Ngô mập. Nếu không, cô có gọi nó,
nó cũng chẳng biết là gọi ai nữa.
Ngô mập hớn hở cười, một mặt kéo anh chàng gầy khi nãy đến trước mặt
mọi người giới thiệu:
- Nãy giờ, toàn là người quen hết cả. Đây là Hà Mộc Thiên, người mời xem
kịch hôm nay, cũng là người sang nhất của phân khoa chúng tôi. Hôm nay
nhà ảnh mới gởi tiền cho nên bọn tôi hè nhau bắt dẫn đi xem kịch. May là
có mấy đứa vắng mặt kẻo không bọn này chỉ còn cách đứng ngoài xem
hình quảng cáo mà thôi.
Mộc Thiên vẫn mỉm cười nhìn bọn Minh Viễn. Ngô mập lại kéo thêm ba
người đến giới thiệu tiếp.
- Đây là “tam bảo” của phân khoa chúng tôi. Qúy vị khỏi cần gọi tên gì, cứ
gọi Nhất Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo thì được rồi. à, còn Đặc Bảo đâu, Đặc
Bảo ơi, Đặc Bảo.
Một trong tam bảo đánh Ngô mập một cái thật mạnh:
- Nơi đám đông mà mày cứ oang oang cái miệng như thế?
Ngô mập nhìn quanh quất không tìm ra Đặc Bảo. Hắn liền kéo hai cô đứng
cạnh Mộc Thiên đến giới thiệu với bọn La, một cô thì ốm như lòng tong, da
ngâm đen, ngực lép xẹp, mặc bộ đồ không mấy đắc giá. Ngô mập cho biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.