TÌNH BUỒN - Trang 153

hắn còn diễn tả ngay phản ứng của khán giả:
- Vở kịch đang đến hồi gây cấn, dưới sân khấu im như tờ, mọi người đều
ứa nước mắt. Thật cảnh và người xem ăn khớp làm sao...
Phương Trúc nghe kể hay quá nhịn không được hỏi:
- Anh đã xem mấy lần rồi?
Hắn giật mình:
- Chưa xem lần nào.
Nàng ngạc nhiên:
- Vậy sao anh biết rõ thế?
Hắn đáp gọn:
- Quảng cáo trên báo thiếu gì.
Phương Trúc cười, Minh Viễn và Hiếu Thành cũng cười theo. Minh Viễn
lén kéo tay Hiếu Thành nói nhỏ:
- Bọn mình chưa chắc đã vào được, thế mà hắn còn kéo thêm cô gái này
nữa thì tính làm sao đây?
Hiếu Thành đáp:
- Tao làm sao biết.
Đến rạp Quốc Thái người xem chật ních, chen chúc nhau, đa số là sinh viên
và học sinh. Vào cửa La để Phương Trúc đi trước nhất, tiếp đó là Minh
Viễn và Hiếu Thành, hắn đi sau cùng. Phương Trúc và Minh Viễn đi vào tự
nhiên, đến lượt Thành và La thì hắn liền nhét vội hai vé giả vào tay người
soát vé rồi đẩy Thành để thừa cơ hội chui vào được. Nào ngờ Thành chậm
chân, người soát vé thấy họ lại liền kêu lên:
- Bốn người này đều không có vé.
Phương Trúc nhìn Minh Viễn rồi nhìn La, hắn đứng ngượng người. Bọn họ
đứng chắn lối, những người sau vào không được nên la ó ỏm tỏi. Phương
Trúc đã hiểu việc xảy ra. Nàng mở ví định lấy tiền trả thì bỗng một bàn tay
chen vào chìa trước mặt người soát vé bốn tấm vé đặc biệt và lên tiếng,
tiếng nói của người thanh niên trầm trầm.
- Vé của bốn người này sao lại không?
Người soát vé ngơ ngác, xé xong vé, ông phàn nàn:
- Có vé lại không chịu đưa đùa vừa thôi chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.