TÌNH BUỒN - Trang 181

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 22

Mộc Thiên vào quán nước ở Sa Bình Bá, chọn chiếc bàn góc tường cạnh
cửa sổ ngồi xuống. Người bồi quen thuộc mang đến cho chàng một bình
rượu, một đĩa cải mặn và một đĩa đậu phụng. Nhìn xuyên qua cửa sổ, con
đường đá sỏi với hai bên bờ cỏ xanh non dẫn đến bờ sông Gia Linh. Men
theo bờ sông, thưa thớt những cây bạch dương, dương liễu. Cành liễu nhẹ
đưa trước gió như một vũ khúc buồn.
Từng lớp mây hồng che rợp vòm trời. Mặt trời sắp lặn tròn và lớn như một
hòn than hồng khổng lồ đang rơi xuống lòng đất. Mộc Thiên tay chống cằm
say sưa nhìn cảnh vật bên ngoài, nhìn áng mây từ hồng sang tím. Chàng cứ
nhìn mãi như thế cho đến khi mờ dần. Chàng rót tiếp ly rượu khác, nhấm
một hớp rồi chán nản nhìn đồng hồ đeo tay - Sáu giờ kém một phút! Chàng
lại ngẩng lên, ngả vào thành ghế bực bội lẩm bẩm:
- Sao hôm nay nàng đến trễ, hay không đi dạo mát như mọi lần?
Rồi lại nhìn ra bên ngoài, con đường vắng ngắt chìm trong bóng tối mập
mờ.
Chàng thở dài, tiếp tục uống rượu, ly này đến ly khác. Sự chờ đợi quá lâu
đã làm cho chàng nóng lòng không sao ngồi yên được. Chàng lại nhíu mày
tự hỏi:
- Tôi đang làm sao thế?
Chàng nốc cạn ly rượu, đưa mắt nhìn ra ngoài, nét mặt bỗng tươi hẳn lên.
Thì ra Phương Trúc đang một mình dọc theo con đường đá sỏi. Nàng mặc
bộ đồ trắng, chiếc nón lá trên đầu. Khi còn cách quán không xa, nàng dừng
lại, lấy nón cầm taỵ Hai cái bính được cột bởi vải đỏ buông thõng trước
ngực. Những bước chân nhẹ nhàng, yểu điệu ấy thật xứng với dáng “Tiểu
Hồ Điệp” mà người ta đã gán cho nàng.
Ly rượu bỗng dừng lại trên môi Mộc Thiên. Chàng theo dõi Phương Trúc
từ cử chỉ một. Cái giupe lay động. Chiếc nón lá lúc để phía trước, lúc phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.