TÌNH BUỒN - Trang 187

dàng của phái yếu mà ngược lại, chứa đựng nhiều yếu tố nam tính và ngạo
nghễ của kẻ đắc thắng.
Vợ của chàng là một người đàn bà chinh phục. Trước mặt nàng, chàng
không còn thấy mình là một người chồng mà là một kẻ dưới sự ra lệnh của
nàng, chỉ biết chấp nhận mà không có ý kiến.
Hôm nọ, nàng ngồi chải đầu trước bàn phấn, cố tình đánh rơi cái lược.
Nàng nhìn chàng trong gương rồi vẫn cái giọng mệnh lệnh quen thuộc ấy.
- Mộc Thiên, nhặt hộ chiếc lược cho em.
Chàng vốn dĩ không ưa cái nét mặt kiêu ngạo ấy nên lắc đầu:
- Em cúi xuống nhặt lên đi.
- Không, em muốn anh làm hộ em.
- Tại sao vậy?
- Anh đã hứa là sẽ làm cho em tất cả.
- Như vậy vô lý quá. Anh là chồng chứ đâu phải người giúp việc của em?
- Nếu anh yêu em thì cứ giúp giùm em đi.
Chàng nhìn vẻ mặt giận dữ của nàng trong gương rồi thản nhiên nói:
- Anh không nhặt. Điều này không liên quan gì đến tình cảm mà chỉ gây
chạm tự ái cá nhân thôi. Tại sao em muốn chồng em không có được bản
lãnh của kẻ làm chồng?
Nàng hỏi ngược:
- Cái gì mà gọi không có bản lãnh? Một người chồng yêu vợ thì phải làm
tất cả mọi việc cho vợ chứ?
- Anh thiết tưởng việc này không cần đến anh. Em chỉ cần đưa tay ra là
nhặt được rồi.
- Em đã nói không muốn, muốn anh nhặt dùm.
- Anh không làm. Không lý do nào bắt anh phải phục vụ em như một tên nô
lệ.
Nàng la to:
- Nếu anh yêu em thì hãy bỏ cái lòng tự ái đó đi.
Chàng cũng lớn tiếng;
- Anh không thể bỏ được một cách vô duyên cớ như vậy.
Họ nhìn nhau trừng trừng trong gương. Lông mày nàng dựng ngược lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.