TÌNH BUỒN - Trang 189

- Đây này em đã bằng lòng chưa?
Nàng đưa tay nhận lấy chiếc lược. Chỉ một thoáng cái vẻ tự đắc của kẻ
thắng cuộc đã hiện rõ trên gương mặt nàng. Nụ cười mỉa mai bắt đầu nở
trên môi:
- Sao, rốt cuộc anh cũng phải làm.
Chàng có cảm giác như một kẻ vừa bị lừa gạt và nhục mạ, cơn giận bắt đầu
nổi lên, tứ chi lạnh buốt, tế bào như chết cứng tự bao giờ. Chàng giật chiếc
lược, vứt ra cửa sổ, đẩy nàng ra khỏi vòng tay rồi đi nhanh đến quán ăn bên
cạnh uống cho đến say gà gật.
Mầm móng của sự xáo trộn trong gia đình kể từ đấy. Chỉ trong một ngày
bao nhiêu chuyện khác tiếp tục xẩy ra. Nàng đã nói:
- Em muốn như vậy là phải như vậy.
Lời nói ấy bây giờ được lập lại trong trí chàng lần nữa. Chàng đưa tay vuốt
mặt. Ngọn lửa của cây bạch lạp lung linh. Vài thằng bạn trong ký túc xá
đang nói chuyện nhưng chàng chẳng hề nghe được gì. Trong trí chàng đang
vang lên câu “Em mong rằng anh nên nghĩ đến bổn phận mình”. Giọng gì
chán quá. Nhận được thư gia đình chỉ có thế hay sao? Thế mà, Đặc Bảo
suốt ngày đọc:
“Bao lửa trận quê ta ngùn ngụt bốc
Ba tháng rồi tàn khốc lẫn thê lương
Thư nhà đến, này kho tàng vô giá
Vàng, kim cương hay ngọc quí đâu lường!”
Bỗng có người gọi:
- ê! Mộc Thiên.
Chàng vẫn miên man trong dĩ vãng mãi đến khi có bàn tay đặt lên vai thì
mới sực tỉnh. Thì ra, Ngô mập đang đứng sau lưng nhe răng cười.
- ê, sao vậy mầy? Bộ đang ngồi “thiền” hả?
Chàng chưa hoàn hồn hẳn:
- Làm gì vậy?
Ngô mập chìa tay ra trước mặt chàng:
- Quyên tiền. Ngày mai là ngày tụ họp của hội Nam Bắc, đến phiên tao đãi.
Bọn thằng La chọn địa điểm ở quán Huỳnh Giác, gần trường của chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.