TÌNH BUỒN - Trang 190

Thế nào, có tiền không?
Chàng móc hết tiền trong túi ra đưa cho Ngô mập:
- Lấy hết đi. Nhà tao vừa gởi tiền lên nữa đó.
- Cảm ơn nhiều. à, mà tao đã thiếu mầy bao nhiêu rồi nhỉ? bao giờ có tiền
thì tao sẽ trả cả vốn lẫn lời.
Mộc Thiên nhìn Ngô mập cười không đáp. Ngô mập mượn được tiền hớn
hở đi ra cửa. Đi được một đoạn thì hắn quay mặt lại nói lớn:
- ê, nghe nói Tiểu Hồ điệp đã đính hôn với một thằng con nhà có tiền mà
không biết hắn họ gì. Mầy coi, thằng Đặc Bảo đã phí công theo o bế. Ngu
quá! Người ta là Hồ Điệp sẽ bay mất chứ đâu đứng một chỗ cho nó vồ.
Mầy thấy tao khôn không nhào vô Tiểu Phi Yến là chắc ăn.
Nói xong hắn vẫy tay đi ra. Hắn đâu nghĩ rằng cánh chim én con lớn hơn
cánh bướm kia mà.
Nghe những lời của Ngô mập nói, Mộc Thiên càng buồn hơn. Chàng nhìn
ngọn đèn suy nghĩ:
- Tiểu Hồ Điệp đã đính hôn. Cặp mắt ấy, nụ cười ấy. Hai cái bím, nón lá,
đóa hoa xanh...
Chàng cắn chặt môi. Hàm răng lún xuống làm đau đớn khiến chàng quay
lại với thực tại. Chàng liền lắc đầu thật mạnh rồi tự hỏi:
- Ta đang như thế nào ấy?
Rồi chàng cười buồn, hai tay gối đầu, nhắm mắt lẩm bẩm:
- Thế là hết. Anh có nàng của anh, em có chàng của em.
Chàng trở người úp mặt vào gối, cắn răng đọc trong lòng:
“Trời buồn tình làm hơn nguyệt lạnh
Đã là người sao chẳng tương tư”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.