TÌNH BUỒN - Trang 196

“Nợ nước, Mộng Hồ Điệp, Thù nhà”
Tiểu Yến thắc mắc:
- Mộng Hồ Điệp nghĩa là gì?
Mộc Thiên liếc Phương Trúc rồi mỉm cười:
- Mộng Hồ Điệp là Mộng Hồ Điệp, tôi đề nghị thông qua
Cả bọn hiểu ý nhìn Phương Trúc cười. Nàng không nói, mắt nhìn xuống
đất. Mặt đỏ lên.
Tiếp theo là trái tim của Minh Viễn, trái tim của Minh Viễn toàn là dấu hỏi.
Coi rồi thằng La vỗ bàn:
- Giải thích. Thật còn rắc rối hơn tôi nhiều. Tôi mà bị phạt thì Minh Viễn
phải gấp đôi, không được thông qua đó nghe.
Mộc Thiên cũng hỏi:
- Rắc rối thật, thế có nghĩa là gì?
Minh Viễn đáp:
- Vấn đề, toàn là vấn đề, vấn đề lớn, vấn đề nhỏ, vấn đề phức tạp... không
thể nào viết hết và cũng không thể nào diễn tả được nên chỉ còn có cách
viết dấu hỏi mà thôi.
Tiểu yến phản đối:
- Không được, không thể thông qua được. Trời mới biết được những dấu
hỏi của anh chứ ai mà biết! Phải phạt!
Cả bọn a dua:
- Đúng rồi, phạt! Phạt phạt!
Minh Viễn chưa chịu đầu hàng:
- Lòng tôi thế nào thì tôi vẽ thế ấy chứ. Lòng tôi chỉ có dấu hỏi mà bắt phải
vẽ dấu gì bây giờ?
Ngô mập hàm hồ:
- Không được, phải phạt.
Hiếu Thành mỉm cười:
- Thôi thì chịu phạt đi cho rồi chứ có gì đâu mà sợ.
Minh Viễn bất đắc dĩ đứng lên:
- Thôi cũng được, phạt cho rồi. Nhưng làm gì bây giờ?
- Ca tân nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.