TÌNH BUỒN - Trang 198

lòng mình. Nhưng rồi, chẳng có ai nhận là mình đã hiểu nên nàng đành ôm
thất vọng. Thằng La, Ngô mập, Tiểu Yến kêu réo đòi phạt. Bởi vậy, nàng
uể oải đứng dậy định bước ra thì ngay lúc ấy Mộc Thiên tằng hắng một
tiếng, đăm đăm nhìn nàng. Nàng cũng nhìn lại bằng ánh mắt như tha thiết
hỏi:
- Không biết sao anh? Không hiểu sao anh?
Mộc Thiên mỉm cười nhìn sang nơi khác rồi cầm viết lên vừa viết vừa nói:
- Quả tim ấy có ý nghĩa thế này!
Mọi người nhìn lên thấy mấy chữ:
“Tâm sự này trùng trùng điệp điệp có ai biết?”
Phương Trúc tươi cười, ngồi lại ghế đồng thời nhìn Mộc Thiên thầm trách.
Mọi người luyến tiếc nhìn nàng vì không còn lý do nào để buộc nàng phải
phạt. Tuy nhiên, Tiểu Yến vẫn chưa chịu thua:
- Như vậy hãy còn mơ hồ lắm. Tâm sự Phương Trúc vẫn chưa ai rõ.
Hiếu Thành nhìn Phương Trúc:
- Đã giao trước có một ai hiểu được tâm sự ấy thì khỏi phạt, bây giờ có
người hiểu rồi kia mà.
Thằng La phụ họa:
- Tôi cũng chưa rõ nhưng thôi tha đi, xem tiếp người khác, nếu không hóa
ra bọn mình thất hứa sao.
Bây giờ đến lượt tim của Hiếu Thành, trong trái tim này Hiếu Thành ghi
mấy câu thơ:
“Xanh xanh vòm trời
Sương mù trắng trắng
Tiếng nàng bên sông
Ngược dòng thì xa
Nàng như giữa dòng”

Thằng La hỏi trước:
- Như thế nghĩa là gì? Câu đố hả, giải thích cho rõ kẻo không phải phạt gấp
đôi.
Hiếu Thành đưa mắt nhìn quanh phòng:
- Không phải tôi đã viết rõ lắm rồi sao. “Một cô gái nhỏ bên sông, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.