TÌNH BUỒN - Trang 199

gần mà cũng không xa, thuận dòng chẳng gặp, nàng như giữa dòng”.
Thằng La vỗ bàn:
- Phải nói cô gái này là ai mới được.
Hiếu Thành nâng ly uống cạn, bắt chước giọng thằng La:
- Nàng hả, Nàng đang ở trong bọn mình nhưng không biết ai.
Tiểu Yến:
- Rồi, thêm một người nói bậy nữa. Phải phạt mới được.
Thằng La phụ họa:
- Đúng rồi, phạt đi.
Hiếu Thành cười:
- Tại sao “cái” của Phương Trúc thông qua mà “cái” của tôi lại phạt?
- Không được, nhất định phải phạt.
- Vậy thì, tôi bắt chước con chuột kêu.
Nói xong, Hiếu Thành chu miệng kêu “chít chít”..
Tiểu Yến hỏi:
- Tại sao con chuột này nổi kêu lên lạ vậy?
Hiếu Thành đáp:
- Vì nó ăn vụng “ngũ hương đậu hũ can” bị thằng La nắm được cái đuôi.
Mọi người cười vang lên.
Quả tim tiếp theo là của Tiểu Yến, hình trái tim nàng Yến cũng chia làm
bốn phần. Mỗi phần ghi một câu sau:
1) Mong mãi tuổi xuân
2) Mong được vui cười hồn nhiên mãi
3) Mong quê hương sớm được giải phóng
4) Mong mãi được tụ họp bên nhau như hôm nay
Mỗi người xem xong đều cảm thấy buồn buồn. Mãi tuổi xuân và vui cười
hồn nhiên mãi, điều ấy dường như quá mơ hồ! Bởi vì, thực tế lúc nào cũng
đi ngược với những gì mà con người ước muốn. Thời gian sẽ cày lên khuôn
mặt thơ ngây những vết nhăn sâu. Để rồi, nụ cười chưa nở trọn trên môi đã
vội tắt. Tiếng cười thay bằng tiếng khóc. Phút họp mặt không còn, chỉ còn
những chia lỵ Cũng như hôm nay, bom đạn đã xua đuổi những con người
trẻ này từ bốn phương tụ tập về bên giòng sông Gia Linh. Nhưng rồi, họ sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.