TÌNH BUỒN - Trang 216

“Xuân trước qua rồi như giấc mộng
Còn đây là chết lẫn tang đau!”
Hiếu Thành chau mày:
- Tao không thích mùa thu tí nào. Nó tiêu điều làm sao ấy khiến người ta dễ
nhớ đến quê nhà.
Minh Viễn thêm:
- Nhất là trời sắp sang đông mà áo ấm còn nằm ngủ yên trong tiệm cầm đồ.
- Bắt chước thằng La cái gì cũng không còn thì hết lo, hết rầu.
- Mùa đông sắp đến rồi mà nó không còn được cái gì thì làm sao bây giờ?
- Mầy đừng có lo dùm nó mà phát ốm bây giờ. Tàu đã đến đầu cầu thì
đương nhiên chạy thẳng chớ có gì mà phải sợ. Tao biết năm nay nó không
sao đâu vì đã có người lo rồi.
Minh Viễn ngạc nhiên:
- Có người lo rồi? Ai vậy?
Hiếu Thành đưa tay chỉ lên trời. Minh Viễn nhìn theo thì thấy một đàn chim
yến đang bay về hướng nam nên hỏi:
- Chim yến?
- Chứ còn gì nữa mà không phải chim yến. Tiểu Phi Yến đó.
- Sao mầy biết?
- Ai cũng có thể biết điều đó. Mầy tưởng thằng La ngu lắm sao? Suốt ngày
nó cứ nhe răng cười như vậy chứ tính kỹ lắm đó. Mầy cứ nhìn xem cách
của Tiểu Phi Yến của nó thì biết. Thằng Ngô mập theo con Yến như đỉa đói
mà chẳng được. Đàng này, thằng La chẳng hề nhọc tí nào mà con nhỏ ấy
ngã lòng mới ngộ, theo tao, chinh phục con gái là cả một nghệ thuật tinh vi
cần phải học. Cái lối của mầy và tao chẳng được trò trống gì.
- Nhưng, tụi mình có đi chinh phục con gái bao giờ đâu?
- Hành động bên ngoài thì chưa chứ bên trong thì yêu đã muốn chết rồi.
Mầy dám thề với tao là trong bọn mình chẳng hề yêu người nào không?
Nói vậy chứ tao, cái thằng Vương Hiếu Thành này chưa bao giờ lấy vợ,
mầy biết không, hễ có người yêu là phải tính đến việc hôn nhân. Mà hôn
nhân là điều tầm thường như sáng và chiều mặt trời mọc rồi lặn. Nó còn lại
cái khóa, khóa cổ con người. Tao muốn tự do bay nhảy cho sướng cái đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.