TÌNH BUỒN - Trang 25

Như Phong vội đi vào phòng khách. Vừa nhắc máy lên, chàng đã nghe một
giọng nữ nũng nịu.
- Anh Như Phong đấy ư! Anh đoán xem em là ai nào?
Như Phong chau mày. Cần gì đoán chàng đã biết là ai!
- Đỗ Ni, phải không?
- Ồ, vậy là tốt, em đã tưởng là anh quên em rồi chứ? Sao anh bận không?
Tối nay đến với em nhé! Được không?
- Tối nay không được, anh bận.
- Vậy thì tối mai vậy. Em cấm anh không được nói bận nữa nhé.
Như Phong ngần ngừ nhìn vào máy. Một chút suy nghĩ. Đi hay không?
Nhưng rồi chàng nói:
- Được rồi. Mai sẽ đến.
Đặt máy xuống, chàng quay lại vừa bắt gặp ông dượng đang ngồi ngả lưng
trên salon hút thuốc. Hình như có cái gì đó không tự nhiên. Phong bước tới
cố làm ra vẻ như không có gì, hỏi:
- Mình đi chứ?
- Ừ, thì đi.
ông Mộc Thiên thẳng lưng dậy, dụi tàn thuốc nhưng mắt vẫn không rời
Phong.
Ra khỏi phòng khách, đã thấy bác tài họ Lưu đánh xe đợi ngoài cổng. Bác
Lưu là người Sơn Đông đã theo ông Thiên lâu năm. Một người làm thân
tín. Bộc trực, nóng tính, bác rất được ông Thiên tin dùng. Phong và ông
Thiên bước vào xe. Trên đường cả hai chỉ ngồi yên lặng. Ông Thiên đang
nghĩ về Đỗ Nị Con người Đỗ Ni thế nào? ông nào có xa lạ. Và ông ngắm
nghía Phong. Ông nghĩ Phong là một con người lý trí và cứng cỏi, không
dễ gì bị rung động dễ dàng. Nhất là đối với hạng gái ở dưới anh đèn màu
như Đỗ Ni.
Phong đưa mắt nhìn ra ngoài khung cửa kính. Đường phố Đài Bắc lúc nào
cũng nhộn nhịp. Nhưng đầu chàng lai đang nghĩ về cũng một đề tài như
ông Thiên - Đỗ Nị Chàng không thích thú lắm với cái hẹn ngày mai, nhưng
phải đi. Coi như một tiêu khiển qua đường? Phong chợt mỉm cười khi nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.