TÌNH BUỒN - Trang 253

Minh Viễn:
- Thật tao đoán không sai mà. Mầy đã gây lộn với Tiểu Yến rồi chứ gì?
Hắn buồn rầu lắc đầu:
- Đâu phải.
Hiếu Thành hỏi;
- Không phải thì sao mới được?
Thằng La bực bội:
- Tiểu Yến không thèm để ý đến tao nữa.
- Không thèm để ý mầy à? Tại sao vậy?
Hắn tức tối hơn:
- Tại sao à? Tao mà biết tại sao thì đâu còn gì để tụi mầy hỏi. Tim con gái
có hai trăm tám mươi cái gút mắc, chỉ cần một cái gút nào đó không thông
suốt thì đủ nổi trận lôi đình rồi. Bởi vậy, có trời mới hiểu được tại sao giận
chứ ai mà biết.
Minh Viễn vẫn còn thắc mắc:
- Nhưng, phải có lý do nào mới được chứ?
- Lý do gì bây giờ? Tụi mầy biết không, bọn tao ngồi trong quán nước say
sưa đấu láo với nhau thì nàng bỗng đứng dậy bỏ đi. Tao đuổi theo gọi, nàng
làm như không hề nghe. Tao tìm cách gợi chuyện với nàng thì nàng cũng
làm lơ, cuối cùng, tao hỏi tại sao giận thì em càng giận hơn. Tụi bây coi,
như thế nghĩa là sao chứ? Tao chẳng hiểu trời trăng gì hết! thật đúng, đàn
bà là vũ trụ bí mật! Nơi đàn bà cái gì cũng phức tạp, nhất là tình yêu! Tao...
tao...
Hắn không nói được nữa nên vẫy tay:
- Thôi đừng nhắc nữa.
Hiếu Thành khuyên:
- Mầy đừng vội, phải từ từ nghiên cứu, biết đâu sẽ tìm được nguyên nhân
nàng giận thì sao? Mầy cho tao biết, tụi mầy đã ngồi đấu láo những gì mới
được?
Hắn nhìn lên trần nhà ngẫm nghĩ một lúc rồi mới nói:
- Đủ chuyện hết. Lúc đầu thì bọn tao bàn chuyện Mộc Thiên và Phương
Trúc, sau đó là hội Nam Bắc tan rã, rồi mùa đông trời rét mà không có áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.