TÌNH BUỒN - Trang 252

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 28

Mùa đông đến tự bao giờ!
Hội Nam Bắc tự động giải tán như trốn chạy cái lạnh buốt dạ Để lấp vào
khoảng thời gian trống rỗng của chiều thứ bảy, Minh Viễn ngồi trên giường
trùm mền xem tiểu thuyết. Hiếu Thành vẫn phình cổ thổi cái harmonica cũ
rích như ngày nào. Hắn vừa thổi vừa gõ, vừa chửi thề. Hai người bạn khác
chơi cờ tướng, thỉnh thoảng nghe tiếng cốc cốc và tiếng la ăn của thằng
này, tiếng la ăn của thằng kia thật to.
Cánh cửa phòng bỗng mở ra, thằng La mặt buồn thiu bước vào. Hắn ngồi
phịch xuống ghế rồi thở ra như một kẻ thất tình hay chán đời. Thấy vậy
Hiếu Thành liền hỏi hắn:
- Sao vậy mầy? Ai chọc tức mầy vậy?
Hắn chỉ lắc đầu thở ra, không đáp. Minh Viễn làm tuồng theo:
- Còn hỏi nữa, Tiểu Yến chứ ai, thằng La hồi nào đến giờ có biết buồn là
cái sao đâu, suốt ngày cười ha hả, thế mà, từ khi rơi vào lưới tình đến nay
như một đứa mất hồn, suốt ngày lúc nào cũng lắc đầu thở ra hết.
Hiếu Thành vỗ vai thằng La:
- Nói đi để tụi tao xem lỗi tại mầy hay tại Tiểu Yến.
Minh Viễn đoán chắc:
- Cũng thằng La chứ còn ai.
Hiếu Thành:
- Đúng thế không mầy? Có gì khó đâu, chỉ cần xin lỗi là hết
Hiếu Thành và Minh Viễn thi nhau hỏi, thằng La vẫn ngồi một đống như
cục gò mối, thỉnh thoảng lắc đầu và thở ra mà thôi. Chịu không nổi trước
thái độ khùng ấy, Hiếu Thành vỗ mạnh lên vai hắn:
- Sao mầy, bộ câm rồi hả?
Thằng La đập tay lên bàn:
- Đàn bà là một vũ trụ bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.