TÌNH BUỒN - Trang 250

- Mộc Thiên có lòng lắm. Ba ngày nay, ngày nào cậu cũng chờ cô ở cửa.
Sáng qua, khi tôi đi chợ, cậu chặn lại năn nỉ nhờ tôi ăn cắp chìa khóa. Tuy
nhiên, đêm qua lấy không được làm cậu ta chờ ngoài ấy suốt đêm. Bây giờ
đã lấy được rồi, cô mau dậy đi kẻo cậu ấy đang chờ.
Mặt nàng bây giờ đã ráo hoảnh. Vú già giúp nàng ngồi dậy. Nàng thật sự
kiệt sức vì suốt ngày bị bịnh mà không ăn. Vừa thở nàng vừa hỏi:
- Mộc Thiên đang chờ tôi thật sao vú?
- Vú nói dối làm gì. Mau đi đi, đồ đạc cô tôi đã thu xếp và đưa cho Mộc
Thiên rồi. Cô đi lần này là sống với cậu ấy luôn không về nữa, không còn
ai lo cho cô nữa, mọi việc phải tự lo lấy. Mai này cô sẽ thành người lớn,
đừng dại dột nữa nhé.
Vú già vừa nói, vừa thút thít khóc nên nàng không nghe rõ mấy. Bà giúp
nàng mặc chiếc áo lạnh và đỡ nàng xuống giường. Nàng đứng xuống đất
mà tưởng chừng mình đang đứng giữa khoảng không, toàn thân nhẹ hẳn đi.
Nàng như mơ mơ màng màng, chẳng còn hiểu mình đang làm gì, chỉ biết
một điều là sắp gặp lại Mộc Thiên. Bà dìu nàng ra cửa, ngoài trời mưa đã
tạnh, trăng thật tỏ và không một làn gió lớn. Vú dặn dò thêm:
- Từ nay, ăn uống cô phải tự lo lấy. Bệnh hãy còn nặng. Đến nơi cô phải lo
mời thầy thuốc để chữa bệnh đó nghe. Vú cũng chẳng hiểu việc giúp cô là
hành động đúng hay sai, duy chỉ có một điều là vú không thể nhìn cô chết
trong đói khát và bệnh tật. Xin trời phật phò hộ cho cô sớm lành bệnh.
Vú già khịt mũi mấy cái. Nước mắt mỗi lúc một tuôn nhiều:
- Cô đừng tưởng bà không thương cô! Bà thương cô lắm. Mấy ngày nay cô
bị bịnh, bà trằn trọc suốt đêm không ngủ, ăn không ngon, lúc nào cũng ngồi
nhìn vào phòng cô thở vắn than dài. Mẹ cô thương cô lắm, nhưng ngặt một
nỗi tính bà thì nóng mà cô cũng không nhịn, bà không chịu thua nên làm to
như vậy. Sau này, nếu Mộc Thiên có thương cô, cô sống được hạnh phúc
thì thôi. Bằng không, cô cứ về lại đây...
Nàng dừng lại, những lời nói của vú làm nàng sực tỉnh: mình trốn nhà ra đi,
tức sau khi ra khỏi cánh cửa này sẽ không bao giờ trở lại, không bao giờ
được nhìn thấy mẹ, vú một lần nữa. Nàng nhìn lên vú già. Đôi mắt đỏ hoe
ngấn lệ trên làn da nhăn nheo của bà khiến nàng phải đưa tay gạt nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.