TÌNH BUỒN - Trang 280

- Từ sáng sớm?
Chân nàng cảm thấy yếu đi không còn đứng vững. Nàng nói nhỏ với chính
mình:
- Thì ra chàng ở nhà.
- Ở nhà? tôi đã nói cậu ấy không có ở nhà.
Người lão bộc phàn nàn, sự hoài nghi đã hiện rõ trên mặt ông. Ông cho
rằng nàng là người điên thật sự, cần phải đề phòng.
Nàng chán nản:
- Vâng, tôi biết. Tôi có thể vào chờ ông ấy về hay gặp người nào khác trong
nhà được không?
Người lão bộc đề phòng nhìn nàng:
- Bà có thể vào gặp mợ. Nhưng, bà tên gì tôi vào cho mợ biết trước đã?
Nàng hơi do dự:
- Lý Phương Trúc từ Trùng Khánh đến.
- Thôi được bà chờ chút nhe.
Nàng phân vân nhìn người lão bộc đi vào - Mợ? Mợ là ai? à phải rồi, chắc
là mẹ chàng chứ còn ai nữa. Tim nàng đập nhanh. Sự lo lắng làm nàng
không còn thấy lạnh trong khi quả tim đã muốn đông máu. Mẹ chàng sẽ
tiếp nàng hay đuổi ra và khinh rẻ? sẽ...
Người lão bộc đi ra, mở lớn cánh cửa và lên tiếng cắt đứt dòng tư tưởng
của nàng:
- Mời bà vào.
Nàng lo lắng lủi thủi theo sau người lão bộc. Xuyên qua cái vườn lớn, nàng
bước vào phòng khách không mấy rộng nhưng tao nhã, trang trí khá mỹ
thuật. Bốn vách đều treo tranh, có một lò sưởi làm ấm cả căn phòng, ghế và
bàn đều bằng gỗ trầm. Trên bàn, một bình hoa thủy tiên tỏa mùi thơm ngát.
Người lão bộc chỉ ghế:
- Mời bà ngồi, mợ sẽ ra ngay.
Nàng do dự ngồi xuống, người lão bộc lui ra ngoài. Bầu không khí trong
phòng thật ấm cúng và dễ yêu cho nàng một cảm giác vui tươi mơ hồ. Nếu
nàng lấy được Mộc Thiên thì nơi đây sẽ là của nàng, của những ngày hạnh
phúc trong đời. Lò sưởi đã làm nàng ấm hẳn lại sau những ngày giá rét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.