TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 125

Thế mà Nagomu lại đang mang vẻ mặt hiền hòa và thanh thản. Tôi

chưa nhìn thấy gương mặt ấy ở lớp bao giờ.

Hai người nói chuyện với nhau bằng chất giọng dịu dàng. Nhìn họ tinh

khiết và đẹp đẽ như đôi tình nhân trong những câu chuyện kể, còn kẻ đang
nhìn trộm là tôi đây không hơn gì một nhân vật phụ đáng thương.

Dù tôi đau đớn tưởng như cơ thể đang bị xé ra tan nát... Dù tôi quằn

quại mỗi khi bình minh tới, thì sự cứu rỗi vẫn không hề đến với tôi.

Mùi hương ngọt ngào dai dẳng ấy thấm vào người tôi và không hề

biến mất.

Tôi cực kỳ ghét thứ mùi này! Thật khó ngửi, thật bẩn thỉu. Sâu trong

tai tôi, những tiếng cười nhạo buốt óc vang vọng không dứt như một chiếc
giũa đang "vỗ về" tâm trí.

Nhìn ngón tay thanh mảnh chạm vào vầng trán của Nagomu, nhìn

Nagomu đỏ mặt ngượng ngùng và tháo kính, tôi gần như muốn phát khùng.

Thế giới quá chật hẹp, xót xa, sống thật đau đớn. Phải làm thế nào mới

chạy trốn được đây? Phải làm thế nào mới có thể hít thở thoải mái đây?

Nagomu đã bỏ tôi lại mà đi mất rồi.

"Không biết chị Nagomu đã nói chuyện được với bạn trai chưa?"

Sau giờ học.

Vừa đi đến phòng câu lạc bộ, tôi vừa khẽ khàng kiểm tra điện thoại.

Tôi hôm qua sau khi về nhà, tôi đã nhắn tin cho chị Nagomu.

Để không làm ra vẻ nghiêm trọng, nội dung chỉ là những thứ tầm phào

như là phim truyền hình tôi đã xem trong ngày hay là "lần sau mình lại đến
cửa hàng bán cá vàng chị nhé"...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.