TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 155

Tim tôi đập loạn xạ tường như sắp bắn ra khỏi lồng ngực khi tôi rời

thang máy và bám theo sau gưng chú Takamizawa.

Chú Takamizawa gõ tay lên cánh cửa. "Tôi đã dẫn cô Hinosaka tới."

"Vào đi!"

Một giọng nói hơi cương nghị nhưng trẻ trung đáp lại. Là giọng nữ.

Cửa mở ra.

"Hừm, đằng ấy là cô của tôi? Có con rơi bí mật trẻ đến thế này, ông

nội cũng khá phết nhỉ?!"

"Em xin lỗi, em xin lỗi."

Tôi xin lỗi luôn mồm, hoàn toàn không dám ngẩng mặt lên.

Thế rồi, tiếng cười sảng khoái "A ha ha ha" vang lên.

Khi tôi liếc mắt nhìn lên, một người con gái khoác chiếc tạp dề che lên

tới ngực bên ngoài chiếc áo lụa cao cấp và cái quần rộng thùng thình, đang
ngồi trên ghế và ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Mái tóc dài lượn sóng màu nâu buộc lại thành túm không kiểu cách ở

đằng sau. Khuôn mặt sắc nét khác xa người Nhật, vẻ đẹp lộng lẫy khiến
người đối diện cảm thấy bị áp đảo. Có vẻ chị ấy đang vẽ trước khi tôi tới.
Tấm vải bạt căng trên giá vẽ, bút và dụng cụ nằm la liệt trên mặt bàn kính
đặt cạnh bên.

Tiếng cười vẫn chưa dứt.

"Đúng là kiệt tác, ai mà ngờ em lại đến gặp chị theo cách này. Phì...

hehe... Con rơi cơ à, táo bạo thật, ahaha... Cười nhiều quá, sắp làm đứa bé
trong bụng lộn ngược lại đây này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.