TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 192

Hình bóng Nagomu không hề biến mất khỏi đầu tôi, cứ như thể tôi

đang bị nguyền rủa.

Và ánh trăng xuyên xuống từ những cành cây. Hai cánh tay trắng trẻo

chậm chạp bơi trong luồng sáng đó. Khoảnh khắc tôi vươn tay ra và nắm
lấy bàn tay ấy nhưng liền bị gạt đi, bàn tay rời ra một cách nhẹ nhàng.

Nụ cười hướng về phía tôi.

Bờ môi đỏ... đỏ... từ hé mở.

Máu đỏ rơi xuống! Không kịp rồi! Quá muộn rồi!

Đó là Nagomu... không, là cô gái ấy...

Chúng tôi tới hiện trường vụ tự tử đôi trong rừng khi màn đêm đã

buông xuống.

Dùng chiếc đèn pin mua ở cửa hàng 100 yên, chúng tôi vừa chiếu sáng

đường phía trước, vừa tiến lên giữa những hàng cây.

"Đáng lẽ nên để ngày mai nhỉ?"

"Nhưng anh Matsumoto và chị Hinazawa chết vào ban đêm mà. Làm

thế này sẽ có cảm giác hơn, giống như là chúng ta cũng có mặt ở đó."

"Hinosaka không sợ sao?"

"Là sao ạ?"

"Tôi chỉ đang nghĩ 'con gái đi tới hiện trường tự sát mà không sợ à'

thôi."

"Thể loại kinh dị là sở trường của em mà."

"Thế hả, mạnh mẽ đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.