TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 201

Chó!?

Cái bóng cựa quậy, phát ra tiếng kêu đau đớn.

Không, không phải chó! Là người!

Máu huyết như trôi tuột khỏi người tôi.

Người đó là một người con trai xấp xỉ tuổi chúng tôi và mặc áo sơ mi

cộc tay. Anh ta bị trói bởi vô số sợi xích mảnh, giống thứ người ta dùng để
dắt chó đi dạo. Hơn nữa, hai cánh tay vòng ra sau lưng bị cuốn lại bằng
băng dính hay gì đó ở vị trí nơi cổ tay, đầu gối cũng buộc dây thừng, chân
phải tra vào một bên còng tay và bên còn lại được cố định vào chân tủ bát
đĩa.

Cặp kính gãy gọng và mắt kính vỡ vụn rơi vãi trên mặt sàn ốp ván.

Bên cạnh đó có đặt một bát đựng nước.

Người bị trói đang vươn người về phía cái tô như thể muốn uống

nước. Anh ta chỉ còn cách cái tô một tí xíu nhưng không thể chạm tới được.
Anh ta rên lên đau khổ, răng nghiến trèo trẹo vào nhau. Khuôn mặt hốc
hác, hai mắt trũng sâu, như thể lâu ngày không được ăn uống gì.

Lẽ nào người này là...!

"M-Mikami... ?"

Người đó phản ứng lại với giọng nói của tôi, thì thào rên rỉ bằng giọng

vỡ vụn.

"... A, cứu, cứu tôi..."

Cơn chấn động giáng một đòn mạnh tới nỗi đầu óc tôi trở nên quay

mòng mòng. Tôi bị tấn công bởi thứ cảm giác tưởng như bóng tối dưới
chân mình nứt ra và tôi rơi tõm xuống một cái đầm không đáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.