TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 64

Tôi thực sự đang thấy hạnh phúc.

Tôi từng nghĩ yêu người đã dành tình cảm cho người khác sẽ đau khổ

tột cùng, thế mà hóa ra không phải.

Chỉ cần sau giờ học, mở cánh cửa ra, nghe tiếng gõ phím lạch cạch

nhẹ nhàng, tim tôi đã gióng lên rộn rã.

Khi tôi viết những câu chuyện tam đề, âm thanh ấy cứ tiếp diễn liên

tục không thôi, mỗi khi ngẩng mặt lên thì phía bên kia đầu bàn có anh
Konoha ở đó.

Tôi có thể ngắm nghía say sưa hàng mi rủ xuống, cái cổ đẹp đẽ, cặp

mắt nghiêm trang hòa trong ánh nắng tươi sáng xuyên vào từ cửa sổ.

Đương nhiên, cũng có những lúc tôi cảm thấy đau như có cái gì đâm

xuyên lồng ngực mỗi khi bị anh ấy tảng lờ hay ghẻ lạnh.

Và có cả những ngày khi tôi về nhà, ở một mình và ngẫm nghĩ "Hôm

nay mình lại nói nhiều quá rồi", "Câu chuyện của mình nhạt quá nên chắc
anh Konoha mất hứng lắm nhỉ?" rồi tự muốn đào hố dưới nền nhà mà chui
xuống cho xong.

Dù vậy, so với một anh Konoha luôn dịu dàng với bất cứ ai trước khi

tôi tỏ tình, tôi cảm thấy anh Konoha độc địa nói năng thẳng toẹt bây giờ lại
gần gũi hơn gấp nhiều lần.

Khi tôi nói:

"Anh Konoha chỉ toàn giả nai thôi."

Anh ấy nổi đóa phản pháo lại "Bản chất của tôi vốn dĩ đã là hòa nhã,

lịch sự rồi!"

"Người khiến tôi điên tiết đến mức này là cô và..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.