“Muộn mất năm ngày.”
“Viêm dạ dày.” Khi bà định vị được một chiếc giày, bà bắt mình nhớ
lại tất cả những gì bà ngưỡng mộ ở ông. Ông có thể là người bố độc đoán
điển hình, nhưng ông cũng đã nuôi dạy Georgie rất tử tế. Không giống vô
số ngôi sao nhí khác, Georgie chưa bao giờ phải cai nghiện. Cô ấy không
đổi bạn trai mỗi tuần một lần hay “quên béng” là mình không mặc quần lót
khi ra khỏi ô tô. Paul cũng cực kỳ thận trọng trong việc xử lý tiền bạc của
con gái, chỉ lấy một khoản phí quản lý khiêm tốn để bản thân có thể sống
thoải mái chứ không phô trương. Điều duy nhất ông không làm là bảo vệ
Georgie khỏi tham vọng của chính ông.
Ông đi đến bức tường sau chiếc ghế dài trong văn phòng bà và từ tốn
nghiên cứu các tấm bằng và ảnh được trưng bày - bằng khen công dân,
chứng chỉ nghề nghiệp, ảnh bà chụp cùng nhiều ngôi sao khác nhau, không
ai trong số đó thực sự do bà đại diện. Georgie là khách hàng nổi tiếng duy
nhất và cũng là nguồn thu nhập chính của bà.
“Tôi muốn Georgie tham gia dự án Greenberg,” ông nói.
Bằng cách nào đó bà giữ được nụ cười bình tĩnh. “Câu chuyện ma cà
rồng lẳng lơ hả? Một ý tưởng thú vị.” Một ý tưởng khủng khiếp.
“Đó là một kịch bản tuyệt vời,” ông nói. “Tôi ngạc nhiên trước sự
tinh quái của nó.”
“Cực kỳ thú vị,” bà đồng ý. “Mọi người đều đang nói về nó.”
“Georgie sẽ mang tới một tầm cao mới cho câu chuyện đó.”
Một lần nữa, Paul lại lờ đi ước nguyện của con gái ông. Ma cà rồng
lẳng lơ báo thù, dù có những chi tiết hài hước và lời thoại dí dỏm, vẫn đại
biểu cho chính xác loại vai diễn mà Georgie muốn tránh xa.