“Georgie, cô có gì muốn nói về vụ sẩy thai của Jade Gentry không?”
“Cô đã nói chuyện với Lance chưa?”
“Hai người có định sinh con không?”
Các câu hỏi cứ đổ tới cho đến khi một tay thợ ảnh nói giọng Brooklyn
hét to, “Bram, anh vẫn chẳng thể nhận được một công việc tử tế à? Tôi
đoán Georgie và tiền của cô ấy đến vừa kịp lúc nhỉ.”
Bram cứng đờ người, và Georgie quàng tay anh. “Tôi không biết anh
là ai” - cô giữ nguyên nụ cười trên môi - “nhưng cái thời Bram nện những
tay thợ ảnh hành xử vô lối chưa rời xa anh ấy lắm đâu. Hay đó chính là
những gì anh muốn?”
Vài tay thợ ảnh nhìn gã thợ ảnh kia với vẻ khó chịu, nhưng điều đó
chẳng ngăn họ sẵn sàng máy ảnh trong trường hợp Bram nổi giận. Một bức
ảnh chụp cảnh anh tung nắm đấm sẽ mang lại hàng nghìn đô la, cùng với
khả năng về một vụ dàn xếp theo luật béo bở cho tay thợ ảnh khơi mào
cuộc tấn công.
“Tôi sẽ không đánh anh ta,” Bram nói khi họ cuối cùng cũng thoát ra
được. “Tôi không ngu ngốc đến mức rơi vào cái trò vớ vẩn đó.”
“Chỉ vì anh đã rơi vào nó quá nhiều lần trong quá khứ rồi.”
Anh nghiêng đầu về hướng đám thợ ảnh, những kẻ đang theo sát phía
sau họ. “Hãy cho chúng bức ảnh đáng tiền của chúng nào.”
“Tức là...?”
“Cô sẽ thấy.” Anh nắm tay cô và kéo cô đi dọc vỉa hè, lũ thợ săn ảnh
chạy sát đằng sau.