Ngực Georgie ngứa ran.
“Rất hiệu quả.” Bram luồn tay dưới tóc cô và chạm vào gáy cô. Da cô
râm ran.
“Các bạn đã nghe đến phòng thay đồ VIP của chúng tôi chưa?”
Tất cả những chuyện về phòng thay đồ VIP từ lần trò chuyện với
April hiện lên trong đầu cô. Cô cố trông ra vẻ trầm ngâm. “Tôi, ừm, tôi nghĩ
hình như một người bạn đã từng nhắc đến nó.”
“Nó có một cái lỗ nhòm ở tường sau,” người bán hàng nói. “Cô có thể
mở nó ra nếu thích. Có một phòng thay đồ nhỏ hơn phía sau cho chồng cô.”
Bram bật cười, một trong vài tiếng cười chân thật hiếm hoi của anh kể
từ sau khi các bức ảnh chụp ban công xuất hiện. “Nếu có nhiều đàn ông biết
về chỗ này hơn, họ sẽ thôi càm ràm rằng mình ghét mua sắm.”
Người bán hàng nở với Georgie một nụ cười biết-tỏng. “Chúng tôi có
một bộ sưu tập đồ lót đàn ông cực đẹp, mà lỗ nhòm nhìn được từ hai phía
đấy.” Bà ta không thể kìm nén thêm. “Tôi phải nói tôi rất thích hai bạn
trong phim Skip và Scooter. Mọi người đều phấn khích khi thấy hai bạn kết
hôn, đừng để tất cả những câu chuyện ngu ngốc kia làm phiền các bạn nhé.”
Bà ta phải ngừng lại khi có thêm khách hàng bước vào cửa hiệu. “Tôi sẽ
quay lại ngay nếu hai người có cần gì.”
Georgie nhìn theo bà ta. “Đến giờ ăn tối một danh sách bất kể món đồ
nào chúng ta mua sẽ tung lên khắp mạng. Dầu massage là an toàn đấy.”
“À, tôi nghĩ chúng ta có thể vui vẻ hơn thế đôi chút.”
“Không roi và gậy nhé. Tôi quá ngán S&M rồi. Lúc đầu thì vui đấy,
nhưng chẳng mấy chốc cái trò làm cho tất cả lũ đàn ông trưởng thành đó
rên khóc trở nên thật chán ngắt.”